Vì trận bệnh này, Triệu Khải Bình đã dọn về nhà ở, hiềm khích giữa hai mẹ con cũng được xóa bỏ. Mẹ Triệu bị cơn viêm phổi đến một cách đột ngột này dọa sợ rồi, đổi cách làm lê tuyết, sơn trà, bách hợp để ép Triệu Khải Bình ăn, cha Triệu không thể nhìn nổi nữa, ngăn cản bà: Dù sao bà cũng học ngành sinh vật, sao còn tin vào việc ăn gì bổ nấy thế? Không nói những thứ khác, chỉ riêng chuyện ngày nào cũng ăn canh phổi lợn thế này làm sao chịu nổi. Trái ngược với ông, Triệu Khải Bình ngoan ngoãn phối hợp với mẹ Triệu, thậm chí lúc làm việc nhà cũng siêng năng hơn một chút, ai cũng ngầm hiểu không nhắc đến tên của Đàm Tông Minh, nhà họ Triệu xưa nay vẫn là một gia đình kiểu mẫu mà mọi người ngưỡng mộ.
Khoa của mẹ Triệu sắp tổ chức lễ kỷ niệm thành lập trường, bà phụ trách tổ chức buổi gặp mặt cho các cựu sinh viên, nhưng chọn qua chọn lại vẫn chưa chọn được địa điểm thích hợp, vì vậy bà dứt khoát mời tất cả bạn cùng phòng của mình năm đó về nhà. Những người bạn đã xa cách ba mươi mấy năm nay đã tụ họp lại với nhau, bọn họ có rất nhiều điều muốn nói, nói hết chủ đề này sang chủ đề khác, sau đó chuyển đến chủ đề con cái, Triệu Khải Bình ngồi bên cạnh mẹ cậu, mấy dì đây đã sớm nhìn trúng dáng vẻ tuấn tú lịch sự của cậu, lại cảm thấy kinh ngạc khi biết cậu trẻ tuổi tài giỏi như vậy nhưng vẫn còn độc thân, nụ cười trên mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-gioi-trong-suot/1136074/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.