Áo khoác trắng của Triệu Khải Bình được ánh nắng mặt trời chiếu vào giống như một đám mây mềm mại lơ lửng trước cửa sổ. Cậu dùng ngón tay chạm vào lá cây trầu bà vàng trên bệ cửa sổ. Từng chút, từng chút. Chiếc lá giống như đầu ngón tay ấm áp, nhẹ nhàng lướt qua lòng bàn tay cậu. Triệu Khải Bình bất giác mỉm cười.
“Ôi chao, hôm nay tâm trạng của bác sĩ Triệu rất tốt nhỉ.” Từ Hàng cười hì hì từ ngoài cửa đi vào. Tuần trước vợ của anh ấy đã được chẩn đoán có thai, mấy ngày nay anh ấy gặp ai cũng cười đến mức thấy răng không thấy mắt, giống y như một đóa hoa loa kèn.
Mọi người trong khoa đều cảm khái quả nhiên trưởng khoa Từ trung niên mới có con có khác, trước đây dáng vẻ như La Sát, nhưng bây giờ lại y như Bồ Tát. Đừng thấy Từ Hàng trời sinh có một khuôn mặt tròn luôn tươi cười mà nhầm, nếu như một y tá mới tới hoặc là bác sĩ trong bệnh viện mắc lỗi, đều sẽ bị anh ấy mắng đến mức khiến bạn hoàn toàn nghi ngờ cuộc đời, ước gì có thể nhảy thẳng từ trên sân thượng của bệnh viện số Sáu xuống. Ngay cả những bác sĩ có thâm niên trong khoa có quan hệ tốt với anh ấy mà xảy ra sơ xót trong công việc, cũng sẽ bị anh ấy mắng như thường, quan hệ bạn bè, thể diện cái gì, có thể quan trọng hơn uy tín của bác sĩ và tính mạng của bệnh nhân không?
Mấy ngày nay Từ Hàng giống như đổi tính, hôm kia có một bác sĩ thực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-gioi-trong-suot/1136061/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.