Ước chừng một giờ sau, Cố Hoài nấu xong cháo, còn tiện tay trộn thêm một tô nhỏ dưa chuột thái sợi. Lúc bưng đồ ăn đi ra, anh phát hiện Đồng Đồng đã ngủ trên ghế sofa từ lúc nào, chăn bông to lớn bọc quanh thân thể gầy ốm của cô, thoạt nhìn yếu ớt đáng thương còn thêm bất lực.
Anh để cháo lên bàn trà trước người cô, mới đưa tay vỗ vỗ bả vai ôn nhu nói với cô: “Dậy đi, cháo nguội ăn sẽ không ngon.”
Đồng Đồng chậm rãi mở mắt, phát hiện Cố Hoài đứng trước mặt, cô sửng sốt một lúc mới nhớ tới vì sao anh ở chỗ này, rồi mới miễn cưỡng ngồi thẳng người dậy, thấy trên bàn trà bày hai cái chén cháo nóng hổi cùng dưa cải, còn có thêm dưa chuột thái sợi trộn, màu xanh biếc dễ chịu hòa với hương thơm của dầu vừng, làm cho cô vốn đang không có khẩu vị cũng động đậy ngón trỏ: “Lão đại, không nghĩ tới anh còn có thể nấu ăn đấy.”
Cố Hoài ngồi xuống bên cạnh cô: “Vốn dĩ lúc học đại học tôi tự thuê phòng trọ bên ngoài, cho nên mấy việc nấu nướng này vẫn sẽ biết một chút.” Nói xong anh đưa cho cô cái muỗng: “Em là một người không nấu ăn, vậy mà trong phòng bếp lại rất đầy đủ gia vị.”
“A, đó là mẹ tôi có đôi khi muốn qua nấu cơm cho tôi, của bà mua.” Đồng Đồng múc một muỗng cháo cho vào miệng, môi với răng cô lập tức tràn ngập hương thơm đậm đà của gạo: “Ngon quá!”
Cố Hoài hừ một tiếng: “Đó là đương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-gioi-trong-mat-em/3390394/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.