Dịch giả: aluco
Thời điểm Diệp Vân đang đau nhức toàn thân đột nhiên bước ra, hơn nữa đi ba bước liên tục, đã vượt qua Đinh Thiến, đi tới khoảng cách mười trượng, đứng ngang cùng Chư Cát Xung và Khôn Hoa Tử.
Sắc mặt Diệp Vân tái nhợt, thân hình không ngừng run rẩy.
Chư Cát Xung cùng Khôn Hoa Tử đều quay đầu nhìn về phía hắn, trong mắt toát ra một tia chấn kinh. Hiển nhiên đã có phán đoán sai đối với thực lực của Diệp Vân, không thể tưởng được rõ ràng hắn có thể đi đến khoảng cách mười trượng.
"Tiểu sư đệ, nín hơi ngưng thần, đứng vững vàng." Khôn Hoa Tử trầm giọng quát, lập tức thân thể của hắn hơi hơi nhoáng một cái, thiếu chút nữa bị ám kình đánh văng ngược lại.
Chư Cát Xung không dám lên tiếng, chẳng qua chỉ cho Diệp Vân một ánh mắt khích lệ, sau đó không dám phân tâm, cố gắng hết sức ngăn cản ám kình trùng kích.
Thân hình Diệp Vân hơi hơi lắc lư hai cái, trong giây lát chấn động nhưng thân thể lập tức đứng vững, hai chân dường như cắm rễ tại mặt đất của Uẩn Linh Đàm, không nhúc nhích chút nào.
Trong mắt Khôn Hoa Tử hiện lên một tia khiếp sợ, Diệp Vân lần nữa đã vượt ngoài dự liệu của hắn.
Thư An Thạch nhìn qua, khóe miệng hiện lên nụ cười khẽ, đối với tên tiểu sư đệ này hắn có tin tưởng rất lớn. Tên gia hỏa này có thể hấp thu hơn phân nửa băng linh khí trong căn phòng Bắc Hải huyền băng làm sao có thể dùng ánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-gioi-tien-hiep/2957383/chuong-530.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.