Dịch giả: aluco
Uy áp do thần hồn ngưng tụ từ trên trời giáng xuống, phảng phất giống như một cây chiến phủ (búa) chém thẳng đến.
Sự chênh lệch về cảnh giới của hai người quá lớn, dựa theo đạo lý mà nói, chỉ cần một đạo uy áp này là đủ để cho Diệp Vân mất đi sức chiến đấu.
Nhưng mà, mọi việc luôn ra ngoài ý định.
Diệp Vân khẽ ngẩng đầu, lập tức nhìn thấy trường kiếm trong suốt từ trong đôi mắt của hắn nhanh chóng bắn ra, trên không trung hơi hơi chuyển một cái.
Trong khoảnh khắc thần hồn Chiến Phủ đang gào thét mà đến bỗng hóa thành mây khói, tản mạn khắp nơi không còn.
Uy áp đầy trời đã bị quét sạch, vô tung vô ảnh.
Trịnh sư huynh đứng “chết trân” tại chỗ, ngơ ngác nhìn Diệp Vân, trong mắt hiện lên vẻ khó có thể tin. Hắn như thế nào đều không thể tin được, chỉ một tên đệ tử “cùi bắp” tu vi Trúc Cơ Cảnh đỉnh phong lại có thể dùng thần hồn của bản thân đối chọi với thần hồn của hắn, lập tức phá vỡ uy thế của hắn, hơn nữa lại rất dễ dàng, dường như không cần tốn nhiều sức.
"Uy áp Thần hồn, bất quá chỉ như vậy a!"
Giọng nói Diệp Vân thản nhiên, lại giống như lưỡi dao sắc bén xuyên thẳng đến, cắm vào lồng ngực của Trịnh sư huynh.
"Không có khả năng!"
Trong cổ họng Trịnh sư huynh khẽ quát một tiếng, trong lòng của hắn đã rõ ràng, người thanh niên trước mắt này tu vi căn bản không giống với cảnh giới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-gioi-tien-hiep/2957364/chuong-512.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.