Dịch giả: aluco
Thiên Vận Tử rời đi, toàn bộ đỉnh núi chỉ còn lại bốn người sư huynh đệ Diệp Vân.
Khôn Hoa Tử nói xấu sau lưng Thiên Vận Tử hai câu, liền cười híp mắt lại tiếp tục xoay hạt đào: "Tiểu sư đệ, chờ ngươi tu thành Kim Đan về sau, Nhị sư huynh dẫn ngươi đi một nơi rất tốt."
Diệp Vân sững sờ, vô thức hỏi: "Chỗ tốt đó như thế nào?"
Khôn Hoa Tử híp mắt, vẻ mặt hiện lên nét hèn mọn bỉ ổi: "Đến lúc đó ngươi đi thì biết."
Trong lòng Diệp Vân xuất hiện một cảm giác khó hiểu, chỗ mà tên gia hỏa này dẫn mình đi, tuyệt đối không phải là nơi tốt lành gì.
"Diệp Vân, ngươi đừng nghe Nhị sư huynh "chém gió". Hắn thoạt nhìn qua thì thấy toàn là nói dối, kỳ thật làm người lại vô cùng thành thật, hắn nói dẫn ngươi đi nơi tốt thì nhất định là nơi tốt, nếu như ta không đoán sai, chỗ hắn muốn dẫn ngươi đi chính là Uẩn Linh Đàm." Chư Cát Xung đi lên trước, vừa cười vừa nói.
Diệp Vân đưa mắt nhìn hắn, hỏi: "Uẩn Linh Đàm là nơi nào?"
Chư Cát Xung nói: "Uẩn Linh Đàm chính là một chỗ cực kỳ thần kỳ, chính giữa cấm địa của Thần Tú Cung. Uẩn Linh Đàm vốn chỉ là một cái hố to đường kính mười trượng tả hữu, không biết từ lúc nào đột nhiên trời giáng xuống linh dịch, tràn vào trong cái hố to đó, từ đó đã trở thành Uẩn Linh Đàm như hôm nay. Trong Uẩn Linh Đàm ẩn chứa thiên địa linh khí cực kỳ tinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-gioi-tien-hiep/2957351/chuong-503.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.