Chương trước
Chương sau
Dịch giả: aluco

Trong mắt Đỗ Kiếm Ngâm tinh mang mãnh liệt bắn ra, trên mặt lập tức hiện lên vẻ hưng phấn. Trong mắt hắn, hết thảy ân oán tình cừu đều là giả dối, chỉ có kiếm đạo cực hạn mới là mục tiêu mà hắn suốt đời theo đuổi, cho dù vì thế mà trả giá hết thảy cũng sẽ không tiếc.

Đỗ Kiếm Ngâm thấy được sự tồn tại của Kiếm Ý từ trong Lôi Thần Chi Kiếm của Diệp Vân, thấy được từ đó có thể làm cho hiểu biết về kiếm đạo của hắn tăng lên, bởi vậy hắn vô cùng hưng phấn.

Đỗ Kiếm Ngâm nói dứt lời, cũng không quan tâm đến mọi việc, khoanh chân ngồi xuống, chữa trị thương thế.

Quân Nhược Lan nhìn Diệp Vân, trong đôi mắt rõ ràng đã không có chút nào vẻ không phục cùng hận ý, đã khôi phục lại sự ung dung như trước đây.

Ngược lại Diệp Vân lại không thích ứng được với những điều này, theo lý hắn đã đoạt được hạt giống Lôi Đình áo nghĩa, Quân Nhược Lan mặc dù tạm thời buông tha, nhưng trong lòng nàng đối với hắn cũng phải hận thấu xương mới đúng, thế nhưng hắn có thể từ trong ánh mắt của Quân Nhược Lan nhìn thấy sự ung dung của nàng xuất phát từ trong nội tâm chứ không phải là cố tình biểu lộ như thế.

Đối với vấn đề này, Diệp Vân chỉ có thể lý giải là do Quân Nhược Lan đến từ Nguyệt Thần Cung, hiểu biết sâu rộng, mang nặng trách nhiệm, một quả hạt giống nếu không lấy được cũng chẳng phải là chuyện gì to tát lắm.

"Quân sư tỷ, Lạc Lôi Cốc có lẽ còn một khoảng thời gian nữa mới có thể mở ra lần nữa, hay là ngươi nói cho ta một chút về Nguyệt Thần Cung đi."

Quân Nhược Lan nhìn hắn một cái, nói: "Ngươi cũng đã biết bầu trời này rộng bao nhiêu, mặt đất lớn bao nhiêu? Cái thế giới này của chúng ta hầu như không có phần cuối. Mà Nguyệt Thần Cung, chính là một trong tám đại tông môn trên phiến đại lục này."

Diệp Vân biết rõ tám đại tông môn, Nguyệt Thần Cung nếu như có thể chiếm được một vị trí trong đó, tất nhiên là thiên hạ nhất đẳng tông môn.

Quân Nhược Lan giống như tâm tình không tệ, tiếp tục nói: "Đại Tần đế quốc chính là vùng đất thuộc Nguyệt Thần Cung. Theo ý của ngươi, Đại Tần đế quốc có lẽ đã là quốc gia cường thịnh đến mức khó có thể tin. Kỳ thật ở phía trên của Đại Tần đế quốc còn có một Kiểu Nguyệt vương triều, mà Nguyệt Thần Cung chính là đô thành của Kiểu Nguyệt vương triều."

Lông mày Diệp Vân khẽ nhướng lên, hỏi: "Ở Đại Tần đế quốc thì Nguyên Anh Cảnh chỗ nào cũng có, thậm chí còn có Thánh Nhân tồn tại, như vậy thì cao thủ trong Kiểu Nguyệt vương triều kia, chẳng phải là nhiều đến mức khó có thể tin?"

Quân Nhược Lan nhìn hắn một cái, cười cười nói: "Nguyên Anh Cảnh đã là tồn tại khó có được ở cái thế giới này, có thể tu thành Nguyên Anh cũng đã là mộng tưởng của bao nhiêu tu sĩ. Kiểu Nguyệt vương triều tuy rằng ranh giới bao la bát ngát, nhưng mà cao thủ Nguyên Anh Cảnh cũng không nhiều như trong tưởng tượng của ngươi. Về phần được xưng Thánh Nhân Địa Tiên cảnh, thì chỉ có một ít mà thôi. Đại Tần đế quốc có lẽ có được mấy người, mà Kiểu Nguyệt vương triều cũng giống như Đại Tần đế quốc đúng là cũng có không ít, nhưng mà tu vi có thể đạt tới Địa Tiên cảnh đấy, phóng nhãn toàn bộ vương triều, cũng có thể chỉ được chừng trăm người mà thôi, trong đó phần lớn đều nằm bên trong Nguyệt Thần Cung."

Lông mày Diệp Vân chau lên, trong mắt hiện lên một tia kinh ngạc.

Đại Tần đế quốc đối với Tấn quốc mà nói, chính là thượng quốc thiên triều, sự chênh lệch của hai quốc gia này không thể nào tính bằng lẽ thường. Bên trong Tấn quốc, một người Nguyên Anh cảnh đều không có, mà các tông môn hơi có “số má” ở Đại Tần đế quốc thì Nguyên Anh Cảnh cũng không phải là ít. Về phần thứ “hàng khủng” như Thần Tú Cung cùng Phiêu Miểu Tông, cao thủ Nguyên Anh Cảnh nếu không tới một trăm thì cũng có vài chục tên. Toàn bộ Đại Tần đế quốc cộng lại, chỉ sợ cũng nhiều hơn một nghìn tên.

Ranh giới của Kiểu Nguyệt vương triều so với Đại Tần đế quốc còn lớn hơn vô số lần, theo lý mà nói thì số cao thủ Nguyên Anh Cảnh sẽ đạt đến con số khó có thể tưởng tượng, nếu tính theo cách này thì số lượng Địa Tiên cảnh Thánh Nhân cũng không ít mới đúng, ai nghĩ đến Quân Nhược Lan lại nói Thánh Nhân của toàn bộ Kiểu Nguyệt vương triều, cũng cỡ chừng trăm người mà thôi, hơn nữa phần lớn đều ở bên trong Nguyệt Thần Cung.

Diệp Vân không khỏi cảm thán, tu luyện chính là hình dáng của Kim Tự Tháp, càng lên cao lại càng khó, càng thưa thớt. Đột nhiên hắn nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn béo ụt ịt của Đồng Đồng, không khỏi nhớ tới cái ảo cảnh trong đó kim giáp thần binh đầy trời đuổi giết đôi thanh niên nam nữ, bọn hắn súc địa thành thốn, một bước ngàn dặm, lại có thể từ một cái không gian cách xa nơi đây đưa Tiên Ma Chi Tâm vào trong cơ thể Diệp Vân, tu vi như thế này quả thực khó có thể tin.

Theo tu vi tăng lên, Diệp Vân càng cảm thấy sự cường đại của đôi thanh niên nam nữ này, chắc hẳn cái gọi là Thánh Nhân Địa Tiên cảnh căn bản cũng không đủ để hình dung bọn hắn. Chỉ có Thánh Nhân trở lên, thành tựu chính thức Thiên Tiên, có lẽ mới là cảnh giới của bọn hắn.

"Không biết trong Nguyệt Thần Cung có cao thủ cao hơn Thánh Nhân hay không?" Diệp Vân hỏi đầy vẻ ngạc nhiên.

Khuôn mặt Quân Nhược Lan trở nên nghiêm túc, hiện lên vẻ ngưng trọng trước đó chưa từng có, trầm ngâm một chút, chậm rãi nói: "Thánh Nhân trở lên chính là Thiên Tiên, có thể thành tựu Thiên Tiên cũng đã đi lên Thiên Giới, làm thế nào còn ở lại nhân gian đây? Quả quyết không có chuyện này, nghe đồn Nguyệt Thần Cung chi chủ cùng hai gã Thái Thượng Trưởng Lão tu vi cũng đã đạt tới Địa Tiên cảnh đỉnh phong, chỉ kém nửa bước là có thể đủ để mở ra Thiên Giới chi môn. Chẳng qua là muốn đi lên Tiên Giới khó khăn đến cỡ nào, bọn hắn đã phải dừng lại cả nghìn năm, đến bây giờ cũng chưa thể thành công."

Diệp Vân nghe mà tâm thần rung động, Nguyên Anh Cảnh trong mắt hắn xem ra đã là cực kỳ khó khăn, mà cảnh giới Thánh Nhân thì cần phải trả một cái giá khó có thể tin. Như vậy cảnh giới phía trên của Thánh Nhân là Thiên Giới sẽ thế nào? Chỉ nhìn vào Nguyệt Thần Cung chi chủ bị dừng lại cả nghìn năm ở cảnh giới Thánh Nhân đỉnh phong không thể đột phá đã đủ để nói rõ, muốn tiến về Tiên Giới là khó khăn đến thế nào.

Diệp Vân tu luyện Tôi Tiên Tâm Pháp, theo sự tăng lên của cảnh giới thì độ khó cũng càng lớn, nhưng mà trong lòng của hắn hoàn toàn không có nửa phần sợ hãi cùng lùi bước, nếu như đã có được Tiên Ma Chi Tâm mà hắn còn không thể tu luyện Tôi Tiên Tâm Pháp thành công, như vậy phóng nhãn toàn bộ thiên hạ thử hỏi ai có thể làm được?

Diệp Vân tin tưởng, nếu như hắn có thể dựa vào Tôi Tiên Tâm Pháp tu luyện tới Địa Tiên cảnh mà nói, như vậy chỉ sợ thực lực sẽ tăng lên đến tình trạng khó có thể tin, dù sao khi đó thân thể hắn sẽ cường hãn đến mức không thể tưởng được, dù có đối mặt với Tử Phủ thần lôi chính thức hắn cũng có thể ngăn cản một cách đơn giản.

"Ngươi có từng nghe nói đến Lăng Tiêu thành?" Quân Nhược Lan tựa hồ trong lòng có cảm xúc, thở dài chậm rãi nói ra.

"Ta đã nghe qua, ta có nghe qua." Không đợi Diệp Vân trả lời, Đồng Đồng nhảy dựng lên, tiếp tục nói: "Đó là địa bàn của Tiên Đạo Tông, ta đã đi qua."

Quân Nhược Lan cùng Diệp Vân hai mặt nhìn nhau, không khỏi sửng sốt.

"Ngươi đã đi qua? Khoảng cách giữa Tiên Đạo Tông và Đại Tần đế quốc không biết cách xa bao nhiêu vạn ức, với tuổi của ngươi cho dù mỗi ngày không ngừng phi hành, thông qua các loại cổng truyền tống, chỉ sợ không mất hai mươi năm cũng không đến được." Quân Nhược Lan lắc đầu, đối với tên tiểu tử này, nàng giờ phút này cũng không có hận ý.

"Ai nói vậy? Đó là đối với những người nghèo như các ngươi. Ngươi cũng đã biết có một loại siêu cấp Truyền Tống Trận, có thể truyền tống giữa tám đại tông môn với nhau, trực tiếp Truyền Tống." Đồng Đồng bĩu môi, đối với sự chất vấn của hai người rất là bất mãn.

Quân Nhược Lan khẽ giật mình, nói: "Siêu cấp Truyền Tống Trận đúng là có tồn tại, chẳng qua là mỗi một lần hao phí Tiên Linh Chi Thạch đến mức khó có thể tin, Nguyệt Thần Cung hàng nghìn năm qua cũng không có mở ra Truyền Tống Trận quy mô như thế, ngươi đã đi từ đó?"

Đồng Đồng nghiêng cái đầu, suy nghĩ một chút nói: "Ta cũng không biết, dù sao ta đã đi qua, cho các ngươi thèm muốn chơi."

Diệp Vân cười một tiếng, vỗ vỗ đầu của nàng, nói: "Có cái gì tốt mà phải thèm muốn hay sao? Ở nơi nào không phải tu luyện."

Đồng Đồng hừ một tiếng, ngoảnh đầu không nhìn Diệp Vân.

Quân Nhược Lan nói: "Diệp Vân ngươi cũng không biết sự thần kỳ của Lăng Tiêu thành. Tiên Đạo Tông chính là đứng đầu của bát đại môn phái, bọn hắn chiếm cứ toàn bộ Động Thiên Phúc Địa chỗ tốt nhất, chỗ tu luyện cao cấp nhất trong Lăng Tiêu thành gọi là Động Thiên Phúc Địa đã bị bọn hắn chiếm giữ phần trung tâm, bên trong Linh khí tràn đầy đã đến cực hạn, so với Đại Tần đế quốc tối thiểu phải nồng đậm hơn gấp trăm lần. Thử nghĩ thoáng một phát, nếu như tại Lăng Tiêu thành tu luyện mà nói, tốc độ tu luyện của ngươi sẽ đạt tới tình trạng như thế nào?"

Tinh mang trong mắt Diệp Vân mãnh liệt bắn ra, Linh khí gấp trăm lần tại Đại Tần đế quốc, điều này thần kỳ đến thế nào? Nếu như có thể tại Lăng Tiêu thành tu luyện một năm, chẳng phải là bằng tu luyện tại Đại Tần đế quốc trăm năm?

"Đương nhiên, tu luyện cũng không phải chỉ dựa vào thiên địa linh khí, còn cần công pháp cùng sự lĩnh ngộ đối với Thiên Đạo pháp tắc. Nhưng phải công nhận một điều, nếu chúng ta ở Lăng Tiêu thành mà nói, tốc độ tu luyện tăng lên gấp mười lần thậm chí mấy chục lần cũng không phải là không được." Quân Nhược Lan tựa hồ nhìn ra suy nghĩ trong lòng Diệp Vân, chậm rãi nói ra.

Con mắt Diệp Vân híp lại, không nói gì. Hắn đột phá cần đại lượng Linh khí, nếu như ngày sau có thể tiến về Lăng Tiêu thành mà nói, tu luyện Tôi Tiên Tâm Pháp chắc chắn sẽ tăng lên rất lớn.

Lăng Tiêu thành!

Đột nhiên Diệp Vân đã tìm được mục tiêu mới. Đợi khi tìm được thần hồn đan dược cứu chữa cho Tô Linh, nhất định phải nghĩ biện pháp tiến về Lăng Tiêu thành mới được!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.