Dịch giả: aluco
Còn sống nếu có thể so sánh với đã chết rõ ràng có ý tứ hơn nhiều!
Thân ảnh Diệp Vân xuất hiện trên không trung, Hắc Bạch đan vào hào quang ngăn trở Trương Nhất Thành tự sát.
"Ngươi là ai?" Trương Nhất Thành hỏi một cách đầy oán hận, Vân Hoa Tông trong lòng của hắn là niềm vinh dự to lớn, từ nhỏ đến lớn hắn đều lấy vinh dự của Vân Hoa Tông đặt ở vị thứ nhất, muốn cho hắn trơ mắt nhìn xem đệ tử Vân Hoa Tông tự giết lẫn nhau, hắn không thể nào làm được.
"Ngươi là người phương nào? Có biết chúng ta là ai hay không?" Sở Hạo Nhiên cũng hỏi giống như thế.
Tám gã Vân Hoa Tông đệ tử đồng loạt nhìn qua, ánh mắt rơi vào trên mặt Diệp Vân, có chút chờ mong, có chút nghi hoặc, có chút tức giận.
"Chỉ là Trúc Cơ Cảnh tứ trọng "cùi bắp", làm thế nào tiến vào Lạc Lôi Cốc được? Cho dù có Tị Lôi Phù cũng cực kỳ khó khăn." Dịch sư huynh lạnh lùng quát, hắn coi như Trương Nhất Thành nhất định phải chết rồi, như vậy chỉ cần chết thêm hai người trong bọn hắn nữa là hắn có thể sống sót, sự xuất hiện bất ngờ của Diệp Vân hoàn toàn quấy rối hy vọng trong lòng của hắn.
"Trúc Cơ Cảnh tứ trọng? Quả là thế. Cái thằng "cùi bắp" này ở đâu chui ra thế? Cho dù Tị Lôi Phù cũng không cách nào bảo vệ ngươi chu toàn a? Đúng rồi, chẳng lẽ ngươi tu luyện thành lôi linh khí, nếu không làm sao có thể trong Lạc Lôi Cốc đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-gioi-tien-hiep/2957303/chuong-459.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.