Dịch giả: aluco
Diệp Vân ngẫm nghĩ lời nói của Tăng Huyền, sấm sét không đáng sợ, đáng sợ chính là nhân tâm.
Diệp Vân có chút khó hiểu, theo những gì hắn nghĩ bất kể là Lạc Lôi Cốc hay là địa phương nào khác, chỉ có năng lực thực sự, sức mạnh tuyệt đối mới là vương đạo. Trước mặt thực lực tuyệt đối, người nào có ý đồ gì đó đều không thể sử dụng.
Trong bóng đêm, Lạc Lôi Cốc dường như một con quái thú cực lớn, trên đỉnh đầu Lôi Đình cuồn cuộn, điện xà bay múa, trong cốc chỉ là một mảnh đen kịt, thỉnh thoảng có ánh sáng như những chùm hoa lửa bắn ra.
"Giờ Tý sắp đến, các ngươi đi đi."
Thanh âm của Nhạc Hoài Xương vang lên, quanh quẩn bên tai đám đệ tử.
Đám người Diệp Vân vươn người đứng dậy, ánh mắt mỗi người đều khác nhau. Như Diệp Vân cùng Chung Hóa Lê thì cực kỳ chờ mong, còn có chút hưng phấn. Mà có vài đệ tử thì lại chau mày, đối với hành trình vào Lạc Lôi Cốc hiển nhiên không nắm chắc. Chỉ có Khương Phi Dương là không giống người thường, hắn nhìn vào Lạc Lôi Cốc, hú lên hai tiếng, phóng thẳng vào đó dường như thiên tài địa bảo bên trong đang vẫy gọi làm hắn không thể nào chờ đợi được.
"Mọi người phải cẩn thận, cái gọi là khảo hạch, nhiệm vụ đều là giả dối, chỉ có còn sống trở về, sau này mới có thể tiếp tục tu hành." Nhạc Hoài Xương không ngừng dặn dò, hắn cũng không tàn nhẫn vô tình giống như Thiên Vận Tử,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-gioi-tien-hiep/2957292/chuong-449.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.