Chương trước
Chương sau
Dịch: aluco

Ngươi thật sự cho rằng nắm chắc phần thắng sao?

Diệp Vân lạnh lùng nhìn Đoàn Nghiễm Thần, trong mắt không có sát ý cùng phẫn nộ, chỉ có sự bình tĩnh giống như giếng cổ.

Đoàn Nghiễm Thần mỉm cười nhìn Diệp Vân, nói: "Chẳng lẽ không đúng sao?"

Diệp Vân cười cười, ánh mắt đảo qua bốn gã Ẩn Long Vệ toàn thân đen kịt, chậm rãi nói: "Trúc Cơ Cảnh tu vi đỉnh phong, cũng khó trách ngươi có thể ẩn nấp nhiều năm như vậy. Xem ra cái vương vị này cũng không nên ngồi a, thời khắc nào cũng sẽ có người tới hại ngươi."

Đoàn Nghiễm Thần cũng không sợ Diệp Vân kéo dài thời gian, hắn vừa rồi bị trọng thương, Diệp Vân càng kéo dài thời gian, đối với sự khôi phục thương thế của hắn lại càng có trợ giúp. Bốn gã Ẩn Long Vệ đã đem Diệp Vân vây khốn, chỉ cần khoảng nửa canh giờ nữa, thương thế bên trong cơ thể Đoàn Nghiễm Thần có thể khôi phục lại, đến lúc đó năm người liên thủ uy lực lại càng là bất đồng, chính là Kim Đan Cảnh sơ kỳ cao thủ, cũng có sức đánh một trận, chứ đừng nói đến Diệp Vân.

"Nếu như ngươi còn có gì chưa hoàn thành, ta ngược lại là có thể giúp ngươi." Đoàn Nghiễm Thần vừa cười vừa nói.

Diệp Vân nhún nhún vai, lắc đầu nói: "Ta vốn là cũng muốn hỏi ngươi những lời này đấy, ai biết được ngươi lại nói ra trước rồi, thật sự là đáng tiếc."

Sát ý trong mắt Đoàn Nghiễm Thần chợt lóe lên, khoát tay áo.

Thái độ của Diệp Vân làm cho hắn cực kỳ tức giận, bị bốn gã Ẩn Long Vệ Trúc Cơ Cảnh đỉnh phong vây khốn, vậy mà còn dám nói loại lời này, thật sự là không biết chết sống.

Bốn gã Ẩn Long Vệ này cùng một chỗ tu hành nhiều năm, vô cùng ăn ý với nhau, một bộ liên thủ hợp kích chi thuật kia lại làm cho công kích của bọn hắn cùng phòng ngự đều tăng cường gấp mười lần, coi như là đối mặt Kim Đan Cảnh cường giả cũng có sức đánh một trận. Diệp Vân ngươi đã kiêu ngạo như thế, vậy thì chết đi.

Ẩn Long Vệ toàn thân một mảnh đen kịt chứng kiến Đoàn Nghiễm Thần giơ tay lên vẫy nhẹ, lập tức hắc mang trên người mãnh liệt bắn ra, lập tức trên không trung giao thoa, dệt thành một cái lưới lớn, từ trên đỉnh đầu Diệp Vân rơi xuống.

Tấm lưới lớn đen kịt này cũng không phải là do chân khí của bọn hắn ngưng tụ mà thành, mà là một kiện Huyền Khí cực phẩm, chia ra làm bốn, tạo thành một tấm lưới lớn đen kịt, kịch độc vô cùng, uy lực tuyệt luân.

Trên bầu trời, một cỗ khí tức âm lãnh đột nhiên dâng lên, không khí hơi có mùi tanh hôi tại chính giữa trời cao chuyển động, Huyền Khí cực phẩm này bên trên rõ ràng còn bôi thêm kịch độc, một khi bị lưới lớn vây khốn, da thịt bị cắt đứt, kịch độc trong đó ngay lập tức sẽ nhanh chóng chui vào nhân thể, tê liệt Linh Hồn, không cách nào nhúc nhích.

Tấm lưới lớn đen kịt giống như đám mây đen hình nắp đỉnh, đem phạm vi mấy trượng trên đỉnh đầu Diệp Vân che đậy, sau đó rơi thẳng xuống.

Diệp Vân ngẩng đầu nhìn, than nhẹ một tiếng.

Bỗng nhiên, trong tay hắn xuất hiện một đóa hỏa diễm, trong u lam mang theo một tia tử sắc, tại đầu ngón tay hắn hơi hơi nhảy lên. Phía dưới tấm lưới lớn màu đen, cuồng phong dâng lên, nhưng không có thể làm cho nó có chút biến hóa nào, chỉ có hơi hơi nảy lên.

"Thiên Địa Linh Hỏa, đốt hết mọi vật!"

Diệp Vân nhìn tấm lưới lớn đen kịt rơi xuống đỉnh đầu, nhẹ nhàng bắn ra.

Chỉ thấy một đóa u lam mang theo ngọn lửa màu tím ngút trời trong đó từ đầu ngón tay hắn bắn ra, trong giây lát hóa thành vô số đạo ánh lửa, nâng tấm lưới lớn đen kịt lên.

Xì xì xì!

Trong nháy mắt, tấm lưới lớn trên không trung biến sắc, màu đen kịt nguyên bản của tấm lưới lớn bỗng dưng mất sạch, khí tức tanh hôi cũng giống như chưa từng xuất hiện. Bên trên bầu trời, chỉ có một tấm lưới lớn trắng noãn óng ánh như trước kia rơi xuống.

Thiên Địa Linh Hỏa trong miệng Diệp Vân, rõ ràng chỉ trong nháy mắt liền đem kịch độc bên trên lưới lớn đen kịt đốt cháy sạch sẽ, khiến cho tấm lưới lớn lộ ra bộ dạng vốn có.

Không đợi ánh lửa trên không trung tiêu tán, Diệp Vân lại đưa tay chỉ một cái, trong khoảnh khắc nước gợn trào lên, một mảnh hơi mờ sóng nước dâng lên rồi rơi xuống tấm lưới lớn trắng noãn.

Nguyên bản tấm lưới lớn trắng noãn bị thiên địa linh hỏa thiêu đốt có hơi biến thành màu đỏ, nhưng mà gặp được cái mảnh sóng nước này lập tức phát ra âm thanh xì xì, vô số đạo hơi nước bay lên, trên không trung truyền đến hương vị khó ngửi.

Sóng nước lướt qua lưới lớn, biến mất tại chính giữa không khí.

Diệp Vân ở trước người hư nhượt điểm một cái, không khí trong phạm vi mười trượng dường như đình chỉ lưu động, không gian hư vô đột nhiên ngưng tụ lại thành như thực chất, phảng phất từ trong hư không ngưng tụ thành một khối, thoáng mang theo một điểm bạch sắc quang mang, óng ánh trong suốt.

Đùng!

Hư không óng ánh trong suốt bỗng nhiên ngừng lại, trong hư không rõ ràng xuất hiện vết rạn giống mạng nhện, đem tấm lưới lớn màu trắng trong không trung niêm phong ở trong đó.

Tử Ảnh Kiếm xuất hiện lần nữa, Diệp Vân ngẩng đầu nhẹ nhìn qua, trong chốc lát cả người hắn cũng thay đổi, phảng phất là một thanh lợi kiếm vừa mới ra khỏi vỏ, đâm thẳng bầu trời.

Giờ khắc này, hắn dường như hóa thân thành Kiếm Thần sứ giả, mang theo thiên phạt chi kiếm sắc bén đến mức tận cùng, đáp xuống cả vùng đất này.

"Thiên Sinh Nhất Kiếm!"

Diệp Vân thấp giọng quát nhẹ, lôi quang, điện mang, hỏa diễm, băng phách, vô số vầng sáng trên không trung lập loè, cuối cùng hóa thành đạo đạo lưu quang rơi vào bên trên Tử Ảnh Kiếm.

"Bể nát cho ta!"

Diệp Vân cầm thần kiếm trong tay nhẹ nhàng đâm xoẹt một cái lên trên.

Chỉ thấy khối quang mang kia tựa hồ bị móc ra, lớp mạng nhện bao bọc hư không đùng thoáng một phát nứt vỡ, biến thành bột phấn, một lần nữa cùng bốn phía hư không dung hợp cùng một chỗ.

Tấm lưới lớn trắng noãn cũng trong khoảnh khắc khối hư không bị nghiền nát bị cắt ra thành vô số mảnh nhỏ, sau đó dường như những sợi dây nhỏ bình thường trên không trung phiêu phiêu đãng đãng mà rơi xuống, rơi đầy trên mặt đất.

Một kích liên thủ của Ẩn Long Vệ, rõ ràng đã bị phá vỡ một cách dễ dàng như vậy, hơn nữa còn đem món cực phẩm Huyền Khí này phá huỷ triệt để.

Không thể tin được!

Không thể tin!

Đoàn Nghiễm Thần làm sao có thể tin tưởng được hết thảy những gì vừa nhìn thấy nơi đây. Ẩn Long Vệ thi triển Huyền Khí cực phẩm trong đó ẩn chứa uy lực thế nào Đoàn Nghiễm Thần đã quá rõ ràng, dù hắn tu vi đã đến trình độ này nhưng chỉ cần bị khốn trụ cũng tuyệt không còn khả năng sống sót, chớ đừng nói chỉ giơ tay nhấc chân là đem món Huyền Khí cực phẩm này chém vỡ.

"Làm sao có thể? Hắn làm sao làm được? Hắn đã làm điều đó như thế nào?" Đoàn Nghiễm Thần trong lòng kinh hãi muôn phần, hung hăng nhìn chằm chằm vào Diệp Vân.

Bốn gã Ẩn Long Vệ ngược lại tuy rằng cũng hơi có kinh ngạc, nhưng chỉ là thoáng qua mà thôi. Bọn hắn từ lúc tiếp nhận huấn luyện cũng đã đem tâm tình phong ấn, dù cho có đối mặt với hấp dẫn lớn hơn nữa cũng có thể bất vi sở động ( không có động tĩnh ). Trong mắt bọn họ, chỉ có Đoàn Nghiễm Thần là chủ nhân, sinh tử của bản thân đều do hắn khống chế.
Đối với bọn hắn mà nói, kỳ thật không có khái niệm gì là sống hay chết, chủ nhân muốn ngươi sống thì sống, muốn ngươi chết là chết, vô cùng đơn giản, căn bản sẽ không làm trái.

Bọn hắn tuy rằng trong mắt cũng là hiện lên một tia kinh ngạc, nhưng kinh ngạc không phải là Diệp Vân có thể phá vỡ công kích của bọn hắn, mà cảm thấy kinh ngạc bởi vì Huyền Khí cực phẩm do bọn hắn đã ngưng luyện rất nhiều năm lại bị nghiền nát, bọn hắn không thể tưởng được vũ khí làm bạn nhiều năm lại bị phá huỷ như vậy.

Về phần Diệp Vân chết hay sống, bọn hắn không quan tâm, Diệp Vân làm cách nào chém vỡ Huyền Khí này, bọn hắn cũng không quan tâm.

Bọn hắn, chỉ chờ mệnh lệnh kế tiếp.

"Ngưng luyện Tứ Tượng, lại chuyển Ngũ Hành, nhất định phải đem Diệp Vân giết chết."

Đoàn Nghiễm Thần phẫn nộ quát một tiếng, trong tay kim mang hiện lên, một thanh Long đầu bảo đao xuất hiện ở bàn tay của hắn.

Bốn gã Ẩn Long Vệ theo thanh âm hắn vang lên, bỗng nhiên thay đổi bốn cái phương vị đem Diệp Vân vây quanh, dưới chân bọn họ bất đinh bất bát (*không khép không hở),quang ảnh màu đen trong tay không ngừng lưu chuyển, sau đó mãnh liệt đẩy ra, khí tức màu đen lập tức khuếch tán ra, đem bốn người bọn họ liên hệ cùng một chỗ.

Diệp Vân lạnh lùng nhìn biến hóa của bọn hắn, cũng không có tiếp tục ra tay, hắn tìm hiểu rồi năm đạo pháp tắc, giờ phút này thực lực chân chính đã là đệ nhất nhân dưới Kim Đan Cảnh, đừng nói là Ẩn Long Vệ bốn người liên thủ, cho là có đến thêm bốn người nữa, hắn cũng không có chút nào sợ hãi.

" Tứ Tượng Đồ Lục Trận!"

Đoàn Nghiễm Thần hét lớn một tiếng, Long đầu bảo đao trong tay đột nhiên chém xuống, một cỗ đao mang bay thẳng ra, chém về phía Diệp Vân.

Cùng lúc đó, hắc mang trong tay bốn gã Ẩn Long Vệ lần nữa tăng vọt!

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.