Dịch: aluco
Hai mắt Diệp Vân hắc bạch phân minh, trong suốt thanh tịnh mang theo một tia ngây thơ chất phát.
Hắn thấp giọng quát, vầng sáng trong đôi mắt hiện lên bắn vào sâu trong tâm linh đám người Thất trưởng lão.
Trong khoảnh khắc, đám người Thất trưởng lão đang chậm rãi đi về phía trước khẽ giật mình, trên khuôn mặt đang ngốc trệ hiện lên một tia mê mang, ngay sau đó hóa thành vô cùng kinh ngạc.
Dưới hai con ngươi Hắc Bạch của Diệp Vân bọn hắn rõ ràng đã thanh tỉnh lại.
“Tại sao có thể như vậy?” Mộ Dung Vô Tình cùng Thủy Thanh Huyên hai mặt nhìn nhau, hầu như không thể nào tin được những gì vừa nhìn thấy. Phải biết rằng cái này chính là đại thần thông mê hoặc chi thuật do cường giả Kim Đan Cảnh đỉnh phong thi triển ra, có thể sinh ra ảo giác, một khi đã vướng vào muốn tỉnh táo lại còn khó hơn lên trời.
Nhưng mà chỉ một tiếng quát khẽ của Diệp Vân đã làm cho đám người Thất trưởng lão lập tức thanh tỉnh lại, thoạt nhìn đơn giản đến cực hạn.
Chẳng những Mộ Dung Vô Tình cùng Thủy Thanh Huyên không thể giải thích vì sao mà đám người Thất trưởng lão cũng có vẻ mặt mê man cùng kinh ngạc.
“Chúng ta làm sao vậy? Chỉ thấy trong ngày đông hàn giá rét có một đoàn hỏa diễm nên đi về phía nó.” Đôi mi thanh tú của Tô Ngâm Tuyết cau lại, thấp giọng nói.
“Đúngvậy, ta chỉ cảm thấy toàn thân lạnh như băng, phía trước có một đám lửa nóng muốn đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-gioi-tien-hiep/2957205/chuong-362.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.