“Nhóc con, thật là không biết trời cao đất rộng!”
Thanh âm không vang dội, cũng không có khí thế nhưng mà xuất hiện rõ ràng bên tai mọi người, truyền đến từ bốn phương tám hướng, hầu như vang vọng trong không trung.
“Người nào?” Diệp Vân xoay người, ánh mắt quét về bốn phía.
Xa xa tại lỗ thủng trên ngọn núi, Mai Nghiễn Sinh toàn thân đầy máu đột nhiên giãy giụa đứng lên, cuồng loạn hô to:” Sư huynh, chính là ngươi sao? Ta biết rõ ngươi sẽ không bỏ rơi ta.”
Sư huynh?
Tất cả mọi người nghe được âm thanh đầy vui mừng của Mai Nghiễn Sinh, không khỏi dùng ánh mắt tìm đến bốn phương tám hướng, muốn xem người mà Mai Nghiễn Sinh gọi là sư huynh là ai?
Nhưng mà, mặc kệ cho tu vi có cao thế nào căn bản cũng không phát hiện được người đó ở đâu, chỉ có thanh âm từ không trung vọng lại như trước.
“Yêu Tộc chính là Yêu Tộc, cùng yêu chính là bất đồng. Nhân tộc mang trên người Yêu Tộc huyết mạch sớm muộn gì cũng sẽ bị yêu hóa, một khi yêu hóa sẽ làm hại nhân gian. Mà ở yêu giới, nếu trên yêu thân có chảy xuôi huyết mạch của Nhân tộc thì cũng sẽ chắc chắn bị giết. Đạo lý đó từ ngàn vạn năm nay không hề thay đổi, thường cách một đoạn thời gian luôn có một đám ngu xuẩn muốn tới khiêu chiến, thật sự là không biết sống chết.”
Thanh âm vang lên bên tai mỗi người, không nhanh không chậm cứ thế mà truyền vào tai.
Dù cho ai cũng không thể nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-gioi-tien-hiep/2957167/chuong-325.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.