Đúng như những gì Diệp Vân đã đoán, mãi tới trước khi trời tối bọn hắn cũng không gặp được bất kì Linh Thú cùng ác đồ nào, chớ nói chi là những thành viên tổ đội khác.
Màn đêm buông xuống, ánh chiều tà đã hoàn toàn biến mất nơi chân trời, bị bầu trời đen kịt bao phủ, những ngôi sao mờ ảo trên không trung lập lòe mang đến thứ ánh sáng cực kỳ mờ ảo.
Trong bầu trời đêm không có ánh trăng soi sáng của Đoạn hồn sơn mạch, hay ít nhất là hiện tại bọn Diệp Vân không nhìn thấy ánh trăng. Chỉ có vẻn vẹn mấy ngôi sao kia có chăng sẽ mãi ở đó vĩnh viễn đều tại vị trí kia.
Trong lòng Diệp Vân hiểu rõ ràng, bởi vì đây là Đoạn Hồn sơn mạch nên bầu trời kia cũng không chân chính là bầu trời, mà là dùng đại thần thông sáng lập ra một phiến không gian, trong đó hết thảy mọi thứ đều là giả dối, hết thảy đều dùng không gian pháp trận bố trí mà thành, chỉ là với tu vi của bọn Diệp Vân căn bản không cách nào tiếp xúc tới hạch tâm của không gian pháp trận, cũng không cách nào hiểu cơ chế vận hành một cách tỏ tường.
Đừng nói gì bọn hắn, ngay cả Tô Hạo đã là cao thủ Trúc Cơ Cảnh hậu kỳ cũng không cách nào hiểu rõ phương thức vận hành của Đoạn Hồn sơn mạch, bọn hắn có thể dựa vào thực lực hơn người, nhưng cũng không cách nào đem trận pháp phá giải được. Người bố trí ra Đoạn Hồn sơn mạch này là một tồn tại thần kỳ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-gioi-tien-hiep/2957094/chuong-259.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.