Người nào trả giá cao thì được!
Chúng đệ tử hưởng ứng như nước thủy triều lên. Đối với phần lớn người đến tham gia đấu giá mà nói thì đây là phương pháp tranh giành công bằng nhất.
Tuy nhiên cũng có rất nhiều đệ tử sắc mặt lập tức trở nên buồn bã. Một phần trong đó là những đệ tử trước kia đạt được lệnh bài lại bị Diệp Vân thu hồi lại mà phần còn lại là những đệ tử ví tiền rỗng tuếch, dù có tham gia đấu giá cũng khó có cách nào đạt được lệnh bài.
Ánh mắt Diệp Vân đảo qua, nói: “Xác thật là người nào trả giá cao thì được. Chẳng qua phương thức trả giá như thế nào thì ta phải xác định lại. Linh Thạch là thứ không đáng giá nhất mà Linh Khí trung phẩm các ngươi chắc hẳn cũng không có. Dù cho trong tay có một món bảo vật như vậy chắc chắn cũng không nỡ bỏ ra. Cho nên ta cũng không làm khó dễ các ngươi, ta chỉ muốn những đồ vật kỳ quái, quý hiếm. Nếu thật sự các ngươi không có mới có thể mang Linh Thạch ra trao đổi."
Hắn thật sự không muốn Linh Thạch, không muốn Linh Khí mà muốn đồ vật kỳ quái, quý hiếm?
Một đám người hai mặt nhìn nhau, hầu như không thể tin được vào lỗ tai của mình. Đồ vật kỳ quái, quý hiếm? Những thứ này thực sự có tác dụng sao? Hơn nữa đã là người tu tiên thì còn có thể gặp thứ gì lạ kỳ, cổ quái đây?
"Đúng rồi, ta quên giải thích. Cái gọi là đồ vật kỳ quái, quý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-gioi-tien-hiep/2957000/chuong-169.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.