Tại cửa vào tầng thứ năm, đám thân ảnh đương nhiên chính là nhóm người Âu Dương Vấn Thiên. Không biết là bọn hắn đã trải qua thứ gì mà sắc mặt mỗi người lúc này đều vô cùng ngưng trọng. Mà phía sau bọn họ là một ít đệ tử quần áo tả tơi, trên người còn loang lổ vết máu.
“Đây chính là tầng năm, bốn tầng trước, ngoại trừ một ít đồ vật vớ vẩn ở tần một thì ba tầng khác đều rỗng tuếch. “Ân Mỗ Mỗ chống quải trượng, nếp nhăn trên mặt càng hiện rõ ràng.
“Hay là có người tiến vào đây sớm hơn?” Trên mặt Tôn Nhất Đao hiện lên vẻ nghi hoặc, nhìn vào đám sương mù màu trắng tại tầng thứ năm.
“Ngươi tu luyện vài chục năm rồi mà vẫn ngu như chó vậy sao? Đừng nói là ngươi không nhìn thấy, mỗi tầng của Hoa Vận đại điện vẫn luôn hoàn hảo không chút tổn hao nào. Nếu có người đi vào trước thì lại có thể như vậy được à?” Đỗ Kiến Minh liếc mắt nhìn hắn, trào phúng nói.
“Ngươi…” Tôn Nhất Đao giận dữ, nhưng lại không nói được câu gì.
“Tốt rồi, đừng ầm ĩ nữa!”
Thanh âm Âu Dương Vấn Thiên vang lên nhàn nhạt. Hắn nhìn bốn phía, sau đó trầm giọng nói: “Đám sương mù màu trắng này chắc hẳn mọi người đều thấy đây chính là bạch sát, tuy rằng hiếm thấy nhưng không phải là chưa từng gặp qua. Bạch sát sợ nhất chính là băng hỏa đan xen vào nhau mà sinh ra một loại phản ứng kỳ lạ. Đỗ Kiến Minh ngươi tu luyện qua linh khí hỏa hệ, Ân Mỗ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-gioi-tien-hiep/2956951/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.