Bầu trời gió bụi cây cối đong đưa theo lộng gió những áng mây xám ghi dần kéo đến chẳng mấy chốc bầu trời thủ đô Paris được che phủ một màu u ám.
Những hạt mưa rơi nớt thớt dần nhiều hơn nhiều hơn như cả thác nước từ trên trời đổ xuống không có lực phanh giảm.
Ngồi ngoài trời mưa cả người Tú Băng ướt như chuột lột..những giọt nước mắt rơi xuống hoà trộm cùng nước mưa người ngoài nhìn vào khó có thể nhận ra là cô khóc hay là nước mưa chảy xuống.
Tại khách sạn sau khi nhận ra Tú Băng có chuyện Tuấn Phương tức tốc thay đồ đi tìm cô dưới trời mưa phùn..tìm cô các con phố, các ngõ ngách gần khách sạn..cuống cuồng tìm cô mãi chẳng thấy cô đâu.
"Tú Băng em ở đâu?? Tú Bănggg" lần đầu tiên anh lo lắng, tức giận, sợ hãi vì một người..người quan trọng nhất với anh lúc này..giữa thủ đô anh điên cuồng gào tên cô, những người xung quanh đều nhìn anh khó hiểu vì bản thân họ vốn đã không hiểu anh nói gì vì đó chẳng phải tiếng anh.
"Tú Băng em ở đâu?? em đang ở đâu Lưu Tú Băng trả lời tôi đi"
Điện thoại 5-6-7 cuộc Tú Băng đều không bắt máy..nỗi lo trong anh càng dâng cao hơn mỗi giây mỗi phút trôi qua không thấy cô anh càng giống con hổ điên cuồng tìm kiếm con mồi hơn.
Bắt taxi ra những đường lớn khác cố gắng trấn tĩnh bản thân phải thật bình tĩnh mới có thể tìm được cô sớm nhất có thể..
Xe chạy đến gần bệnh viện..cách đó 100 mét anh thấy cô đang ướt mưa ngồi trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-gioi-thu-nho-cua-tong-tai-ac-ma/1507721/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.