tiếng gọi của cô vang vọng khắp biệt thự nhưng vẫn không cản được anh..anh đã đi, đã bỏ cô ở lại một mình..
thất vọng về bản thân không thể nói sớm hơn cho anh biết để đến bây giờ anh đi rồi thì đã muộn..gục xuống thềm nhà nước mắt ứa tràn rơi lã chã, trời đổ cơn mưa bất ngờ.. nhìn mưa rơi cô càng khóc to hơn, cô muốn anh.
mưa hất ướt đẫm mái tóc buông xoã..nửa tiếng sau khi trời đã ngớt mưa người tài xế mói chạy vào....
- "phu nhân..đồ của phu nhân tôi đã chuẩn bị phu nhân thay đồ đi tôi sẽ đưa phu nhân về thành phố"
- "Tuấn Phương đâu??"
ngẩng mặt nhìn người tài xế, tuy nước mắt đã ngưng chảy nhưng hai hàng mi vẫn ướt đẫm.
người tài xế lúng túng nhìn cô nhưng mãi mới dám mở miệng lí nhí như đang bị một thế lực to lớn nào đó uy hiếp..
- "xin lỗi phu nhân người làm như chúng tôi không được phép nói về hành tung của ông chủ"
- "ừ..chờ tôi một chút tôi đi thay đồ"
- "vâng phu nhân"
lẳng lặng cầm túi đồ lên phòng, bước chân lên cầu thang nặng trĩu..lên phòng cô thở dài suy nghĩ mãi mới chịu thay đồ.
trở về toà lâu đài của Mạc gia vẫn không thấy anh đâu..anh đi đâu vào đêm khuya mà không về nhà thế này..anh không biết cô lo cho anh sao.
cô vào nhà người làm lễ phép chào hỏi cô..nhìn bọn họ cô càng chán nản..
lên phòng của anh..ngồi vào chiếc giường to bự êm ái nhưng không có sự ấm áp cô thở dài mệt mỏi. căn phòng tuy sang trọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-gioi-thu-nho-cua-tong-tai-ac-ma/1507699/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.