Tiếp
Thiên Lạc: Không được mình không thể yếu đuối thế này được. Cuộc sống thể gục ngã mình. Mình không bao giờ đầu hàng. Không cần phải phàn nàn nữa.
Đứa bé đấy nói xong chạy đi tắm rửa cho trôi đi hết vết bẩn và máu. Rồi lấy hộp sơ cứu băng những vết thương lại. Nó vào bếp nấu ăn vì bụng của nó đang biểu tình dữ dội. Nói về khoản nấu ăn, ai mà ăn đồ nó nấu chắc chắn sẽ nghiền luôn. Do từ bé Thiên Lạc rất thích nấu ăn với lại châm ngôn của nó. Đồ ăn ngon thì người ăn sẽ ngon miệng, mới có sức chiến đấu với đời.
Sáng hôm sau tại ngôi trường Thiên Lạc
Bạch Phi: hú hú Thiên Lạc bọn tôi về rồi này vui không.
Thiên Lạc: he he vui ghê lắm
Bạch Phi: này quà của ông đây. Bọn này nói là sẽ mua mà. Tiểu Linh đâu mang quà cho Lạc thiếu gia. Hi hi
Tiểu Linh: Vâng thưa sếp. Đây bọn tôi không biết ông thích gì lên mua mấy bộ quần áo. Thử đi xem có hợp với ông không
Thiên Lạc: Đồ điên ai thử quần áo giữa sân trường. Về nhà rồi tôi thử sau.
Tiểu Linh hốt hoảng:
Tiểu Linh: Thiên Lạc sao người ông bầm rập, lắm vết thương thế này. Nói thằng con dám đối xử với ông vậy. Cho tôi biết, tôi sẽ bọn đấy nhừ tử
Thiên Lạc: hì hì tôi, tôi không sao đâu.
Tự dưng có nhóm người hô to.
_ Ê bê đê kìa chúng mày ơi, cái thằng biến thái yêu con trai kìa
_ Đàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-gioi-thien-than/2158239/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.