Một tiếng sau. Âu Thiên Hàn quay trở lại phòng. Cuộc họp vừa mới kết thúc, còn nhiều vấn đề để anh giải quyết. Anh xoa nhẹ hai thái dương, cảm thấy mệt mỏi vô cùng.
"Cạch"
Âu Thiên Hàn vừa mở cửa đã thấy Thẩm Nguyệt ngồi đó, hai tay chống lên cằm, đã thiếp đi từ bao giờ. Anh nhẹ nhàng tiến lại gần cô, quỳ xuống trước mặt cô. Âu Thiên Hàn dùng ánh mắt có điện nhìn cô chăm chú. Nước da cô trắng hồng lại mịn màng làm Âu Thiên Hàn nhất thời muốn đưa tay lên sờ. Thế nhưng anh không làm thế. Có lẽ lí trí đã đưa anh về thực tại. Âu Thiên Hàn khẽ cốc nhẹ vào đầu Thẩm Nguyệt, cất tiếng:
"Đi thôi!" làm cô giật mình tỉnh giấc, xoa mắt định hình lại quang cảnh xung quanh.
Cô cất giọng nói như còn đang ngái ngủ, hỏi:
"Anh họp xong rồi đấy à. Ở đây chán quá nên tôi mới định chợp mắt một chút."
Âu Thiên Hàn nhướng mày, nói:
" Cô luôn không có phòng bị như vậy sao??"
Thẩm Nguyệt ngớ người, định mở miệng nói gì đó nhưng lại bị Âu Thiên Hàn chặn họng:
"Được rồi, tôi đói bụng rồi. Đi ăn thôi." rồi quay người bỏ đi.
Thẩm Nguyệt lẽo đẽo đi theo sau. Vừa xuống đến đại sảnh, cô đã bắt gặp những ánh mắt soi mói của mọi người xung quanh. Đám thư kí tụm lại với nhau, nói nhỏ:
"Cô ta là ai vậy chứ?? Nhìn quê mùa như vậy mà cũng được đi bên cạnh giám đốc. Nhan sắc chẳng được bằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-gioi-rong-lon-nhu-the-anh-chi-can-co-em/2377621/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.