Sáng hôm sau, khi Thẩm Nguyệt tỉnh dậy đã không còn thấy Âu Thiên Hàn ở đó. Chẳng lẽ cả đêm anh không ngủ sao? Cô ngồi dậy, khẽ nhăn mặt rồi lập tức đi tìm anh. Âu Thiên Hàn đang đứng trong bếp, nấu bữa sáng cho cô. Thẩm Nguyệt nhìn thấy thế, trong đáy mắt ánh lên tia hạnh phúc, bèn chạy lại, vòng tay ôm anh. Âu Thiên Hàn mỉm cười, dịu dàng nói:
"Dậy rồi sao? Em mau đi rửa mặt đi!"
Thẩm Nguyệt ngoan ngoãn nghe lời anh, lập tức bước vào nhà vệ sinh. Âu Thiên Hàn đã bày biện xong, ngồi sẵn chờ cô. Thẩm Nguyệt vừa bước ra đã ngồi ngay vào bàn, ánh mắt lướt một lượt, cảm thán :
"Chà, ngon thật đấy. Người yêu em đúng là tài sắc vẹn toàn!"
Nói rồi, cô giơ ngón cái lên, vẻ mặt vui vẻ. Âu Thiên Hàn bật cười, đưa tay chạm nhẹ vào đỉnh mũi của cô gái ngốc, khẽ nói :
"Hôm nay còn biết nịnh anh sao? Nào, ăn đi!"
Thẩm Nguyệt gật gật đầu, hớp một ngụm sữa rồi lao vào "xâu xé" món ăn trên bàn.
"Khi nào em đi?"
Ý anh muốn hỏi rằng lúc nào thì Thẩm Nguyệt sẽ chính thức rời xa vòng tay của anh để đến một chân trời mới. Cô nuốt miếng thịt còn đang nhai trong miệng, nói :
"Đầu tháng sau là em đi rồi. Chỉ còn khoảng 10 ngày nữa! Hôm nay em định đi làm visa luôn!"
Âu Thiên Hàn ừ một tiếng, cầm tờ khăn giấy lau nhẹ khóe môi cho cô, dịu dàng nói :
"Anh sẽ sắp xếp cho em. Đừng lo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-gioi-rong-lon-nhu-the-anh-chi-can-co-em/2377481/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.