Thẩm Nguyệt bây giờ vẫn nhắm chặt mắt. Nghe tiếng động đằng sau lại càng hoảng hơn, nghĩ rằng bọn chúng lại kéo thêm người đến. Bàn tay nắm lấy cô chợt buông ra.
"Bộp, bốp"
Lũ người vừa rồi kêu lên đau đớn. Thẩm Nguyệt thấy thế lại run lên, cố kiềm nén không khóc to thành tiếng. Cô đưa mắt nhìn lên. Hai người đàn ông to lớn đứng chắn ngay trước tầm mắt. Nhìn họ, cô có thể đoán, chàng trai mang áo khoác dạ dài kia là chủ, người bên cạnh chỉ là trợ lí.
"Cô còn định ngồi đó đến bao giờ?"
Giọng nói lạnh như băng ấy lại vang lên, kéo cô từ dòng suy nghĩ trở về hiện tại. Cô ngước đôi mắt ướt đẫm, đáng thương lên nhìn người vừa được chúng gọi là Âu tổng kia. Trong bóng tối, chỉ thấp thoáng vài ánh đèn, cô chẳng nhìn rõ dung mạo hơn người của anh ấy. Chỉ thấy khí chất tỏa ra mạnh mẽ. Chàng trai nhìn cô đăm đăm, khóe mắt chợt động đậy. Sau đó anh quay lưng bỏ đi. Chẳng kịp để cô nói điều gì.
Trên xe, trợ lí Văn đưa anh tập tài liệu dày cộp.
"Âu tổng, sáng mai ta có cuộc họp cổ đông. Bây giờ anh về nhà hay lên lại công ty ạ?".
"Công ty".
Hai tiếng gọn lỏn vang lên. Chiếc xe lập tức khởi động, chạy vun vút về phía trước, bỏ lại Thẩm Nguyệt vẫn thẫn thờ ngồi trong hẻm nhỏ. Anh chính là Âu Thiên Hàn, giám đốc của công ty Dương Hàn-một công ty công nghệ lớn nhất nhì thành phố này. Thế lực của Âu gia chẳng ai sống ở đây là không biết. Chỉ cần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-gioi-rong-lon-nhu-the-anh-chi-can-co-em/151135/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.