Edit: Yang
Beta: Yin
- --------
Tấm rèm bay phấp phới không được người thắt chặt, mới tờ mờ sáng, ánh sáng vàng nhạt tràn từ bên ngoài vào, rơi xuống cả căn phòng ấm áp.
Thịnh Hoan mở mắt ra ngay lập tức, như một con cá chép lộn mình bật dậy, cúi thấp đầu, vùi mặt mình vào trong lòng bàn tay, trong lòng múa may đấm ngực dậm chân, sâu trong cổ họng liền phát ra thanh âm oán trách chính mình.
Hôm qua cô vậy mà mơ thấy Lục Cận Ngôn, lại còn mơ thấy anh ta hôn mình nữa chứ, đây thật sự quá không bình thường.
Cô không có cảm giác gì đặc biệt với Lục Cận Ngôn, chỉ coi anh ta là người đàn ông mà Thời Dao thích nên cô hao tổn tâm cơ, nghĩ mọi cách để mà quyến rũ, trêu chọc. Nhưng cô chưa bao giờ có bất kỳ cảm xúc thật sự nào, có thể nói thẳng ra là gặp dịp thì chơi.
Phải chăng là do anh ta đã làm điều tương tự này với cô, nên cảm xúc của cô cũng biến hoá theo? Thịnh Hoan bị ý tưởng này làm cho giật mình.
Lục Cận Ngôn khẳng định không có tí hứng thú gì với cô, huống chi còn có ánh trăng sáng (1) Thời Dao ở bên cạnh bầu bạn. Chiếu theo tình trạng như nước với lửa của mình với Thời Dao, nếu cô thật sự coi trọng Lục Cận Ngôn, đoán chừng sẽ không có một kết cục tốt đẹp nào.
Lục Cận Ngôn ở trong mắt cô không khác gì một tảng băng lạnh không có tình người, vậy mà hôm qua đột nhiên chuyển biến, làm cô có chút không kịp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-gioi-rong-lon-chi-co-minh-anh/169291/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.