Edit: Nặc
Beta: Yin
- -----------
Lục Cận Ngôn luôn không thích có quá nhiều người trong nhà mình, hơn nữa anh cũng không thường về nhà nên không thuê người giúp việc, chỉ trừ khi có người tới nhà quét trước mà thôi.
Thời điểm Thịnh Hoan trở về vào buổi chiều, vẫn là cô tự thay vỏ chăn. Hơn nữa ngồi trên máy bay gần một ngày, lúc này nằm xuống giường mới thật sự cảm thấy có chút mệt mỏi. Bởi vì mở điều hòa, trong phòng nhiệt độ không khí có chút thấp, Thịnh Hoan tiến vào trong chăn mềm, trùm kín mít nhưng vẫn cảm giác được từ bàn chân không ngừng tràn lên sự lạnh lẽo, cái lạnh này nhanh chóng phủ lên cả cơ thể.
Không phải vì không khí bên ngoài làm làn da cô lạnh, mà là từ trong ra ngoài, bắt đầu ở bụng truyền ra lại càng kéo dài sự lạnh lẽo. Giống như toàn thân lực bắt đầu từ từ xụi lơ, cả người mềm nhũn vô lực. Thịnh Hoan chống người đứng dậy, cầm lấy điều khiển từ xa đóng điều hòa, mang dép lê đi vào phòng vệ sinh. Rõ ràng đã có chút dự cảm, nhưng lại vào một khoảnh khắc, Thịnh Hoan vẫn cảm thấy mơ hồ, thế nào cũng không thể tưởng được lên đường trở về nước một chuyến, vậy mà thân thích lại trong vòng mười ngày đã đến.
Cô giật mình run lên, dưới bụng truyền đến một trận đau rõ ràng, Thịnh Hoan ôm bụng, không khỏi cảm thấy có chút phiền lòng.
Mỗi tháng mấy ngày, cô luôn luôn đau đến chết đi sống lại, đã sử dụng nhiều thuốc đông y hoặc phương thuốc cổ truyền cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-gioi-rong-lon-chi-co-minh-anh/169289/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.