Tôi được anh Quốc Anh chở đến khu vực đánh trận giả, vì nếu đi với anh Hạo Thiên thì anh sẽ lại lựa đường xấu chạy để hành hạ tôi. Mới ăn xong mà bị anh hành hạ như vậy, chắc cơm vừa ăn cũng bị tôi nôn ra hết. 
Một đường vừa rồi, Anh Hạo Thiên và anh Quốc Anh cứ kẻ mắng người chửi inh ỏi hết cả quãng đường dài. Tôi ngồi phía sau cảm thấy bản thân mình chính là một thứ thừa thải, nghe bọn họ cãi nhau mà đau hết cả đầu óc. Vì phải thức dậy vào sáng sớm nên tôi không có tinh thần cho lắm. Giờ phải nghe họ cãi nhau nên tâm trạng dần trở nên xấu đi. Nhưng phải gắng chịu, không thể bỏ về giữa chừng được. 
Sâu bên trong khu dân cư thưa thớt có một mảnh đất tư nhân mở khu đánh trận giả đã được cấp phép. Trước cổng vào, một nhóm đông người đứng đó tụ tập, vẻ mặt hiện lên sự lo lắng kèm phấn khích. 
Anh Quốc Anh đình chiến, nhìn nhóm người tụ tập trước cổng có chút bất ngờ. 
"Kìa, bạn em hết hả? Đông vậy." 
"Toàn trường thi với nhau mà anh." 
"Vậy là kéo cả lớp đi luôn hả? Có ai chơi trò này lần nào chưa?" 
"Không có ai luôn." 
"Trời, vậy chia đội hơi khó à nha, có hai đứa tụi anh không gánh hết nổi đâu, để anh kêu Đào tới nhanh chút." 
"Dạ." 
Ở đằng kia Trần Minh vừa liếc mắt lên nhìn, tự nhiên vẻ mặt cậu ấy thay đổi trong chốc lát, sau đó lại quay về vẻ thân thiện như 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-gioi-quanh-toi-khong-duoc-binh-thuong/2736118/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.