Gia chủ của Dương gia không thể tin nổi, chỉ trong giây lát với một đường kiếm đâm, một chưởng vỗ và một trảm. Ông ta đã bị thua triệt để và nếu có đánh tiếp ông ta cũng không có cơ hội thắng trừ khi dùng mạng đổi mạng thì chưa biết chuyện gì xảy ra. Nói thế cũng chỉ là an ủi kẻ thua cuộc mà thôi, chứ ai trả biết trong chiến đấu nếu liều mạng thì kẻ yếu cũng có một đường sinh cơ. Nhưng khi chưa đến lúc cửu tử nhất sinh thì ai dám liều mạng đây. Thế nên chỉ có thể nói ngược lại là khi chỉ còn một đường sinh cơ thì ai cũng sẽ liều mạng thì đúng hơn.
Hào Nam cùng Dương Bá trở lại trụ sở. Quản gia của Dương gia nhìn thấy vết máu trên vai phải của gia chủ thì mặt biến sắc, liền hỏi: “Xảy ra chuyện gì vậy gia chủ?”
“Không có gì. Chúng ta về.” Dương Bá trả lời.
“Ngài và Dương Tam có thể về trước, để quản gia ở lại cùng với quản gia của Trịnh gia ta làm một số khế ước cần thiết.” Nói với gia chủ Dương gia xong, Hào Nam lại quay sang Dương Tam bảo hắn: “Ta miễn đổ ước cho ngươi, nhưng ngươi vẫn thiếu ta một ân tình.”
“Được. Cáo từ.” Dương Bá cáo từ.
“Ta đã nhận được một bài học giá trị ngàn vàng, nên ta không chỉ trả cho ngươi một ân tình mà sẽ giao nửa cái mạng này của ta cho ngươi. Cáo từ.” Dương Tam nghiêm túc nói.
Kết quả đối với việc phân chia thị phần sinh ý trong lĩnh vực đan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-gioi-ngay-mai/3485884/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.