Đang chìm sâu vào suy ngẫm, Lý Thiên Thường đột nhiên nghe thấy một âm thanh quen thuộc, âm thanh mà lão ta sợ cả đời vĩnh viễn không còn nghe thấy nữa.
- Ông nội!
Âm thanh tuy không lớn nhưng đủ vào tai Lý Thiên Thường, lão ta nhìn về hướng phát ra âm thanh.
Lý Thiên Thường đôi mắt ngấn lệ khi nhìn thấy hình ảnh thân quen đang trèo qua hàng rào, thân ảnh trước mắt lão ta không ai khác chính là cháu nội của lão, Lý Đằng Phong.
Lý Đằng Phong ngó nghiêng ngó dọc, khi không thấy có gì nguy hiểm, anh ta mới trèo qua cái hàng rào rồi nhảy xuống. Ban đầu Lý Đằng Phong dự định tấn công thẳng vào cửa chính nhưng anh ta suy nghĩ lại tính được mất của chuyện này.
Nếu lỡ như cha, sư phụ và ông nội bị giam giữ ở đây, chẳng phải xông thẳng vào sẽ gây nguy hiểm cho họ sao. Mặt khác Lý Đằng Phong cũng muốn thăm dò tình hình của kẻ thù, anh ta hiểu đạo lý biết địch biết ta, trăm trận trăm thắng.
Mặc dù Lý Đằng Phong không sợ thế lực bên cạnh Lý Y Tam nhưng cẩn thận vẫn hơn, chuẩn bị càng kĩ càng nắm chắc phần thắng trong tay.
Nhìn thấy bóng dáng quen thuộc trước mắt mình, Lý Đằng Phong vui mừng đến nổi nhảy cẩng cả lên, ông nội anh ta vẫn còn đang sống rất mạnh khỏe, vậy cha và sư phụ anh ta có thể vẫn an toàn.
Lý Đằng Phong ôm chầm lấy ông nội của mình, đã lâu rồi không gặp, bao nhiêu nổi nhớ nhung đều đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-gioi-nay-ta-la-chu/3030934/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.