Trong lòng Lý Đằng Phong không khỏi buồn rầu thối ruột, bây giờ trong túi anh ta chẳng còn đồng nào, không biết phải thuê xe ngựa kiểu gì đây.
Tuy nhiên, Lý Đằng Phong vẫn quyết định phải tìm một quán nào đó để lo cho cái bụng trống rỗng này, tiền bạc tính sau cũng được.
Đi vào thành được hơn mấy chục bước, Lý Đằng Phong đã thấy một cái quán trọ nhỏ, do ở xã thành nên ở đây không có mấy người đi lại và cái quán trước mắt anh ta cũng tương đối vắng vẻ.
Lý Đằng Phong vội đánh giá sơ qua cái quán trọ này, thoạt nhìn nó trông có vẻ rất cũ kĩ, có thể đã xây dựng rất lâu, quán trọ có hai tầng được làm hoàn toàn bằng gỗ đỏ, trên mái lợp ngói đất nung màu đen, xung quanh treo rất nhiều đèn lồng màu đỏ.
Vào trong, Lý Đằng Phong chậm rãi tìm kiếm chỗ ngồi thích hợp, anh ta lập tức bị thu hút một chỗ gần cửa sổ, không chần chừ anh ta từng bước tiến đến rồi ngồi xuống. Quan sát xung quanh trong quán một lượt, Lý Đằng Phong thấy dường như chỉ có mình là khách thực ở trong đây, mấy bàn còn lại trống trơn không một bóng người.
- Chào khách quan, khách quan muốn dùng gì?
Lý Đằng Phong vừa mới ngồi xuống, tiểu nhị từ bên trong quán đã chạy ra chào hỏi, Lý Đằng Phong không khỏi thầm khen quán này vô cùng chuyên nghiệp.
Lý Đằng Phong ngước nhìn lên liền nhận ra là một tên nam thanh niên tuổi chừng hai mươi, dáng người nhỏ nhắn, gương mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-gioi-nay-ta-la-chu/3030840/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.