Bên ngoài, đám người Lâm Kính Tổ vẫn đứng một góc chờ đợi, kẻ ngặp cỏ, người đá cát trông có vẻ rất nhàn nhã và biết cách hưởng thụ.
- Lý lão đệ, thế nào rồi!
Khi thấy Lý Đằng Phong vừa bước ra từ trong xưởng, Lâm Kính Tổ ngay lập tức mở miệng hỏi.
- Đồ ngon!
Lý Đằng Phong tà tà cười rồi trả lời.
Nghe xong, Lâm Kính Tổ chỉ biết đứng nhìn ngơ ngác, y không thể hiểu nổi tên thiếu niên đứng đối diện mình đang nói đến vấn đề gì.
Lâm Kính Tổ chắc chắn rằng bản thân mình không có hỏi nhầm, rõ ràng y đâu có đề cập gì đến đồ ăn mà Lý Đằng Phong lại trông có vẻ hưởng thụ như vậy.
- A! Ý ta là chiến thuyền tốt. Rất tốt. Rất thuận mắt.
Lý Đằng Phong chợt nhận ra điều gì đó, anh ta đã nhanh chóng đính chính lại lời nói của mình.
Nghe vậy, Lâm Kính Tổ mới gật gù biểu thị hiểu ý, sau đó chỉ thấy y lau nhẹ mồ hôi trên trán, thở ra một hơi thinh không phiêu lãng.
Lâm Kính Tổ bắt đầu ngẫm nghĩ lại cuộc đời của mình, y không ngạc nhiên lắm vì biết mình sống trên nhân gian hiện tiền cũng rất tốt đời đẹp đạo.
Tuy nhiên Lâm Kính Tổ lại chẳng biết vì sao bản thân mình lại bị Lý Đằng Phong ám hết lần này đến lần khác, y cho rằng Lý Đằng Phong chính là con muỗi, lúc nào cũng muốn đốt người khác một cách bất chấp.
- Lâm lão ca, tiêu xa kia ngươi cứ giữ lấy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-gioi-nay-ta-la-chu/3030804/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.