Bên trong phòng thượng hạng của thanh lâu, Tô Nhạc đang đắm đuối nhìn các kĩ nữ ăn mặc hở hang múa hát, tay phải hắn cầm bình rượu có mùi hương nồng nặc, còn tay trái liên tục với về phía trước chộp lấy các kĩ nữ.
- Đến đây với ta nào các mỹ nhân!
Tô Nhạc mỉm cười đầy đê tiện, miệng phát ra mấy lời mang giọng điệu âm tà.
- Vương gia, chúng ta nên trở về thôi.
Một tên hầu cận độ chừng hơn bốn mươi tuổi sốt ruột hối thúc, có vẻ như đây không phải là lần đầu hắn khuyên nhủ Tô Nhạc trở về.
- Về đâu? Ta còn nhà sao? Ngươi bảo ta về... ha ha ha.... Đúng rồi, nương tử đang đợi ta ở nhà.... Không, không! Lão già đó lừa ta, hắn không giữ lời hứa gã Liên muội cho ta. Không có nương tử, không có phụ thân, cũng không có nhà..., ha ha ha.... Ta là tên lang thang, là tên đần độn, là tên bất hiếu.... Ngươi nói xem có đúng không? Ha ha ha, nào cạn ly!
Tô Nhạc giống như trở thành kẻ điên loạn, hắn cười nói không kiểm soát, cử chỉ và hành động cũng trở nên vô định.
- Vương gia say rồi, chúng ta đi về!
Tên hầu cận lay lay Tô Nhạc vài cái, nói.
- Không! Ta không say! Khi nào ta giết được lão già họ Liên, ta mới có thể say.
Tô Nhạc kích động hét lớn lên đầy phẫn nộ.
- Vương gia đừng nói bậy, không hay đâu. Để ta cõng vương gia về.
Tên hầu cận nói xong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-gioi-nay-ta-la-chu/3030796/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.