Cố Bách chỉnh sửa lại áo ngủ nhăn nhúm của mình, tựa vào đầu giường nhìncửa phòng ngủ, mặc dù biết người nọ sẽ nhanh chóng trở lại, anh vẫnkhông kiềm chế được cảm giác kích động trong lòng, cảm giác này mãnhliệt đến mức khiến cho người ta muốn làm cái gì đó, mặc dù anh khôngbiết mục đích tối nay của Tiểu Nhạc là gì, nhưng anh có thể to gan suyđoán, cậu không cảnh cáo bằng cách hừ một tiếng như tối qua mà trực tiếp mở mắt ra, có phải điều này chứng minh rằng cậu đã chuẩn bị đón nhậntình cảm của anh không?
Nhiều năm chờ đợi, đột phá lằn ranh sốngchết, mất đi rồi lại tìm được, cuối cùng ngày này đã đến, Cố Bách nhếchmiệng cười, chưa bao giờ cảm thấy thỏa mãn như hôm nay.
Kì Nhạc vừa bước ra khỏi toilet liền nhìn thấy khuôn mặt tươi cười của người nào đó, cậu cứng đờ trong chốc lát,tức giận nghiến răng, thầm nghĩ cười cái con khỉ, cậu tưởng ông đây sẽdễ dàng bỏ qua món nợ mấy ngày nay sao?
Cố Bách xuống giường kéo cậu đến bêncạnh, nhìn cậu vài lần rồi chìa cánh tay ra: “Nếu vẫn chưa hài lòng thìcắn thêm mấy cái nữa đi.”
Kì Nhạc cầm tay người nào đó lên cắn một cái, lau miệng: “Chắc không cần tôi tự giới thiệu đâu nhỉ?”
Cố Bách cười: “Không cần, anh đã biết từ lâu rồi.”
Kì Nhạc gật đầu, đẩy cánh tay của anh ra, đứng dậy bỏ đi: “Vậy cậu ngủ phòng cậu, tớ về phòng tớ ngủ.”
Cố Bách vội vàng kéo cậu xuống giường, ôm chặt lấy cậu từ phía sau, cười hỏi:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-gioi-nay-dien-roi/2151362/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.