Kì Nhạc hôn mê không lâu lắm, lúc được đưa lên giường cậu đã mở mắtrồi, nhưng ý thức vẫn còn rất mơ hồ, chỉ cảm giác được bác sĩ đang tiếnhành kiểm tra cho mình, còn mọi người thì đứng thành vòng tròn ở xungquanh, có điều không thể nhìn thấy diện mạo của bọn họ, thậm chí khôngthể nghe được bọn họ nói gì. Kì Nhạc cảm thấy đầu đau như sắp vỡ tung,nhịn không được nhắm chặt mắt lại. Sau một hồi mất đi ý thức, cậu mở mắt ra, bác sĩ đã rời đi nhưng những người kia vẫn còn ở đó.
Yêu Tinh lo lắng hỏi: “Tiểu Viễn, em cảm thấy thế nào?”
Cơn giận của Kì Nhạc vẫn chưa hoàn toàn biến mất, tuy giọng nói hơisuy yếu nhưng vẫn thể hiện rõ sự chán ghét: “Cái thằng biến thái kiađâu? Bảo hắn cút ngay!”
Yêu Tinh hưng phấn quay đầu lại: “Mày nghe thấy không? Tiểu Viễn kêu mày cút kìa.”
Ninh Tiêu vẫn đứng ở chỗ cũ, do góc nhìn bị hạn chế cho nên Kì Nhạcchỉ có thể nhìn thấy gò má của hắn, vẻ mặt của người nọ vẫn thản nhiênnhư cũ, không hề có chút bất mãn, sau khi nghe xong chỉ liếc nhìn KìNhạc một cái rồi lập tức xoay người rời đi không hề lưu luyến. Mọi người cứ tưởng là hắn nghe lời, nhưng Kì Nhạc lại thấy rất rõ — Ánh mắt kiachứa đầy sự khinh thường, giống như lúc nãy hôn cậu, chẳng khác gì đangnhìn một đống rác rưởi.
Mẹ kiếp..... Kì Nhạc rất tức giận, tuy bản thân mắc bệnh tim bẩmsinh nhưng chưa bao giờ cậu cảm thấy mình là đồ bỏ, từ trước đến naychưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-gioi-nay-dien-roi/2151289/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.