- "Đã tròn 9 năm 1 tháng rồi ạ."
Đài Thái Ngữ hai tay bấu chặt vào nhau đến độ trắng toát cả ra. Cúi ghìm mặt đáp lời.
- "Ngần ấy năm rong chơi đã đủ rồi chứ? Bây giờ có thể trở về để nối gót sự nghiệp của gia tộc được hay chưa?"
- "Ba à, con đã nói rất nhiều lần rồi, đó là ước mơ và sự nghiệp của con. Ba đừng có một trò chơi hai đùa giỡn. Vả lại công việc của gia đình không thích hợp với con. Sao ba cứ phải ép buộc con như thế?"
- "Là tôi muốn tốt cho chị. Chị coi lại đi, cái chị gọi là mơ ước, hoài bão, cái chị xem là sự nghiệp chính là ăn mặc hở hang, hát hò du dương, nhảy nhót cho bao nhiêu người xem đó hả?"
Đài Thiết Giang đập mạnh bàn quát lớn khiến Diệp Tú Tú giật thót cả mình vội vã khuyên can:
- "Ông bình tĩnh lại đi! Có gì từ từ nói kẻo con nó sợ!"
- "Ba đừng khắt khe như vậy. Thế giới người ta đón nhận được tại sao ba lại không? Huống hồ đó là những sản phẩm mà con nghiêm túc, dốc tâm để tạo ra bằng trí tuệ và lòng nhiệt thành của mình. Là kết quả sau những tháng ngày con vất vả khổ luyện. Ba đừng quan điểm về nó tồi tàn như vậy có được không?"
Đài Thái Ngữ cũng lòng nào chịu thua, hùng hồn bảo vệ chính kiến của mình. Đài Thiết Giang máu sôi sùng sục đứng bặt dậy chỉ thẳng vào mặt cô trừng mắt:
- "Đã nói vất vả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-gioi-nay-co-cho-nao-cho-chung-ta/2694277/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.