- "Hôm nay mọi người vất vả rồi! Tiếc quá đi mất, tôi thật sự không muốn nói lời tạm biệt các bạn đâu nhưng biết làm sao được chứ? Tiệc vui nào rồi cũng phải tàn, ngày hội nào cũng đến giờ kết thúc. Chúng ta cũng vậy! Ừm...tôi hi vọng rằng lần tới, lần tới và nhiều lần tới nữa tôi lại được vinh dự đứng trên này để phục vụ cho quý khán giả yêu mến và mong rằng tất cả sẽ vẫn ngồi đây xem chúng tôi biểu diễn như các bạn đã và đang. CÓ ĐƯỢC KHÔNG Ạ?"
- "ĐƯỢC!!!"
- "Ờm..."
- "CÁC BẠN LÀ GÌ NÀO?"
Lập Viễn Sa cố tình kéo dài câu nói mà phóng ánh nhìn sang Đài Thái Ngữ. Tâm ý tương thông, hiểu nhau tận từng chuyển động. Vừa va vào ánh mắt đợi chờ của cô Thái Ngữ đã liền hòa giọng, một tay vươn mic một tay để hờ lên vành tai cười tít mắt chờ đợi. Những thần dân trong vương quốc còn lạ lẫm gì màn kết độc đáo có một không hai này nữa. Đúng hơn phải nói họ đã thuộc nằm lòng rồi. Tất cả cùng hô to làm vang trời dội đất:
- "Mặt Trăng là để tỏa sáng. Không phải treo lên là để chóng tàn. Chúng tôi tự hào là Moon!"
Thái Ngữ và Viễn Sa cùng nhau treo lên môi một nụ cười hạnh phúc. Không hiểu vì sao trong sự nghiệp của mình đã có vô số chuyến lưu diễn Á - Âu, Phi - Úc, muôn vàn buổi hòa nhạc ở Nam - Bắc, Cực - Mỹ mà hễ lần nào nghe những ngôn từ này được thốt ra từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-gioi-nay-co-cho-nao-cho-chung-ta/2693835/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.