- "Cô hai, cô có chắc Lê Quỳ sẽ đồng ý cho cô đến nhà không?"
Ngô Vũ Ninh nhìn cô đang kĩ càng lau từng ngón tay một nét ngờ vực buông lời.
Đài Di Giai ném chiếc khăn trắng vào thùng rác xoay lại đối mắt trực diện với cô tài xế kiêm bảo vệ riêng cho mình, khoanh tay, giọng điệu chậm rãi mà chắc nịch:
- "Đương nhiên không, nhưng mà...là sau đó."
- "Dù nói gì tên đó vẫn là một con cáo già gian xảo, cô hai phải hết sức cẩn trọng."
Ngô Vũ Ninh mở cửa, vừa nói vừa cẩn thận chắn tay phía trên cho Đài Di Giai ngồi vào xe.
- "Tôi biết rồi."
- "Mà cô..."
"Ting ting ting"
Ngô Vũ Ninh thắt dây an toàn quay sang cất tiếng thì điện thoại Di Giai bắt đầu ngân vang cắt ngang câu từ toan thốt ra.
- ["Em đang ở đâu? Anh đến đón."]
Một giọng nam trung truyền đến tai.
- "Em vừa xong việc, cách nhà cũng không quá xa."
Đài Di Giai mặt lộ rõ vẻ hạnh phúc đáp lời.
- ["Vậy em nhắn địa chỉ đi, anh đến ngay, khách khứa đến đông đủ rồi."]
Người đàn ông bên kia nhẹ giọng thúc giục.
Tuy nhiên, cô vẫn là bình thản, ngạc nhiên một cách từ tốn:
- "Khách nào?"
- ["Hôm nay là sinh thần của bác gái, em quên rồi sao?"]
- "Thôi chết!"
Đến tận lúc này Đài Di Giai mới sựt nhớ ra, cô nheo mi cuống cuồng bỏ ra hai chữ.
Nhưng bất chợt Đài Di Giai nhìn sang Ngô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-gioi-nay-co-cho-nao-cho-chung-ta/2693791/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.