Trên đường trở về khách sạn, cả hai tay trong tay được một đoạn Lập Viễn Sa lại quay sang Đài Thái Ngữ nhẹ giọng chủ động:
- "Lúc nãy mẹ gọi."
- "Thế bác gái nói gì?"
Đài Thái Ngữ liền nhìn cô nhanh chóng hỏi lại.
- "Mẹ bảo năm nay tôi tranh thủ về dự tiệc tất niên, ăn Tết bên ấy và mọi người cũng sẽ tổ chức sinh nhật cho tôi ngay sau đó."
Nụ cười trên môi của Đài Thái Ngữ chợt tắt dần sau thông tin không mấy mở lòng tiếp nhận. Thái Ngữ rút tay khỏi tay cô khẽ cúi mặt không đáp.
Lập Viễn Sa thoáng qua đôi mắt đen láy ấy đã dễ dàng nhìn ra nét buồn rười rượi không đặt lòng ưng ưng thuận liền tựa đầu vào vai Đài Thái Ngữ tiếp tục lời của mình:
- "Dù gì đây cũng là cái Tết thứ 3 tôi xa nhà rồi. Bà và ba mẹ nhớ tôi, tôi cũng muốn trở về đón giao thừa cùng với mọi người..."
- "..."
- "Còn nếu em không muốn thì..."
- "Không sao đâu. Sa cứ về quê đi!"
Lập Viễn Sa còn chưa hết câu thì Đài Thái Ngữ đã lên tiếng cắt ngang. Giọng trầm lặng đi rõ rệt. Lập Viễn Sa chầm chậm ngồi thẳng dậy nghiêm mặt bỏ ra hai chữ:
- "Còn em?"
Đài Thái Ngữ không nhìn cô mà phóng ánh mắt ra ngoài dòng người tấp nập nấp mình dưới những chiếc ô trong cơn mưa phùn cuối đông mà lòng cũng bất giác trở nên lạnh lẽo đến vô cùng.
- "Sao cũng được mà. Như ngày thường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-gioi-nay-co-cho-nao-cho-chung-ta/2693777/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.