- "Tiểu Ngữ về rồi sao!"
Động cơ xe vừa tắt hẳn Diệp Tú Tú đã không giấu nổi mừng rỡ rối rít nhanh chân ra đón Đài Thái Ngữ. Tay nắm chặt tay, hết vuốt tóc lại đến xuýt xoa:
- "Gầy quá rồi! Vất vả lắm phải không!"
- "Không đâu mẹ.
À! Cháu chào phu nhân."
Đài Thái Ngữ vừa cười cười nói nói với Diệp Tú Tú xong thì mẹ Phương Tử cũng vừa ra đến. Cô giữ phép tắc nhanh chóng cúi đầu chào hỏi.
Mẹ Âu Dương Phương Tử đến chỗ cô giữ nét rạng rỡ trên môi, thái độ yêu mến dễ dàng nhìn rõ.
- "Đài Thái Ngữ đúng là càng ngày càng xinh đẹp ha! Lại lễ phép dịu dàng như vậy. Chẳng trách Phương Tử nhà cô dù ở nước ngoài hơn 5 năm trời vẫn không phải lòng được ai."
- "Phu nhân quá lời rồi. Cháu...không đến vậy đâu ạ."
Đài Thái Ngữ khẽ liếc sang Âu Dương Phương Tử ngập ngừng khó xử. Trong lòng thật sự đã có chút áy náy.
- "Sự thật mà, sự thật mà. À phải rồi! Đừng gọi cô là phu nhân nghe xa cách quá. Cứ như lúc nhỏ đi! Cô Dương, ha!"
- "Dạ phu...cô Dương."
- "Âu Dương Phương Tử! Về đến rồi!"
Từ trong nhà một thanh âm rất đỗi thân thuộc vọng ra cắt ngang cuộc trò chuyện. Tuy nhiên, nhân vật trong câu mở đầu không phải là đứa con gái vắng nhà đã lâu mà lại là lời mời chào nồng hậu dành cho con trai của một người anh em bạn hữu.
Đài Thái Ngữ phải mất ít giây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-gioi-nay-co-cho-nao-cho-chung-ta/2693738/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.