Lần cuối cùng những chàng vệ sĩ này hộ tống Đài Thái Ngữ và Lập Viễn Sa ra xe. Sau một chặng đường dài đồng hành thì bây giờ đã phải nói lời tạm biệt. Cái cúi đầu của hai cô thay cho câu cảm ơn chân thành.
Vượt qua đám phóng viên chen lấn, lên xe, qua lớp kính, hai người ngoái nhìn lại công ty một lần nữa. Nơi những cô bé tuổi 15 háo hức vào, chứng kiến từng bước trưởng thành của Viễn Sa và Thái Ngữ, chứa đựng sự cố gắng và ngày đêm nỗ lực không ngừng nghỉ, toàn bộ tuổi thanh xuân tươi đẹp như nằm gọn ở nơi này, ấy vậy mà giây phút này lại phải bước ra trong ngậm ngùi. Đã biết trước ngày này sẽ đến nhưng không thể ngờ...lại nhanh như vậy và buồn đến như vầy!
Chiếc xe đưa đón hai cô lăn bánh, tòa nhà trắng nhỏ đi rồi dần khuất trong tầm mắt, lần này đưa đi mà chẳng rước về nữa. Đi trong luyến tiếc.
...
Chẳng bao lâu thì nó cũng dừng lại.
Đài Thái Ngữ hướng mắt vào căn nhà ngay trước mặt mà trong lòng đấu tranh dữ dội. Nửa muốn vào nửa lại không. Khi vào rồi biết chừng sẽ có thể rời đi hay không?
Còn đang chần chừ thì Lập Viễn Sa đã nhanh chóng nhìn ra, cô liền ngỏ ý:
- "Hay tôi vào với em!"
Nhưng Thái Ngữ liền lắc đầu.
- "Không phải lúc này."
Lập Viễn Sa cũng hiểu được khó khăn hiện tại khi đối mặt với gia đình. Nghĩ rằng sự xuất hiện đột ngột của mình sẽ chẳng có được ích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-gioi-nay-co-cho-nao-cho-chung-ta/2693728/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.