Sau một hồi lao như tên bắn trên đường khiến người người khiếp sợ thì chiếc ô tô cũng rít phanh dừng lại trước cửa phòng cấp cứu của bệnh viện lớn nhất Đại Hoàng này.
Theo lời Cẩm Đăng Kỳ, động cơ vừa tắt đội ngũ bác sĩ được sắp xếp sẵn đã tức thì chạy ra. Đặt Đài Thái Ngữ lên cáng rồi nhanh chóng đẩy vào trong. Mọi thao tác đều cực kỳ chuyên nghiệp.
Cánh cửa lớn đóng sầm lại. Bóng đèn đỏ bật lên. Lập Viễn Sa lập tức khụy xuống đất. Cô úp mặt vào bàn tay khóc lên nức nở. Vừa lo lại vừa sợ. Thế này cứ kéo dài chắc cô chết mất thôi.
- "Viễn Sa...cô ấy sẽ không sao đâu..."
Quần áo xộc xệch ướt sũng, đầu tóc rối bời, từ trên xuống dưới nhìn đâu cũng chỉ thấy màu máu tươi. Hoàn toàn trái ngược với một Lập Viễn Sa trẻ đẹp và chỉn chu, luôn tràn đầy sức sống trước đây. Đến cả người bạn 8 năm này cũng chưa từng nhìn thấy giọt nước mắt của cô rơi xuống, chưa từng chứng kiến một Viễn Sa yếu mềm bi lụy như thế này. Cẩm Đăng Kỳ nghẹn ngào xót xa đến vô hạn nhưng cũng đã hiểu được lý do rồi. Người kia...quan trọng với cô hơn là tình cảm mà anh dành cho cô.
Tạm thời gác lại chuyện cá nhân. Cẩm Đăng Kỳ không đành lòng nhìn Lập Viễn Sa vật vã khổ đau như vậy liền đến bên cạnh đưa tay dịu dàng vuốt ve tấm lưng đang run lên từng hồi, nhẹ nhàng an ủi, mong cầu Lập Viễn Sa đừng quá lao tâm để sớm gục ngã.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-gioi-nay-co-cho-nao-cho-chung-ta/2693719/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.