- "Trễ vậy rồi em còn chưa ngủ?"
Ngô Vũ Ninh đang đi dạo ngoài vườn thấy Đài Thái Ngữ còn đang thơ thẩn trên chiếc xích đu thì liền dời bước lại gần cất tiếng rồi ngồi xuống cạnh.
- "Chị cũng chưa mà."
- "Sao vậy? Lại nhớ người ta à!"
Ngô Vũ Ninh nhìn cô, giọng điệu tâm tình lại có chút nhọc lòng. Đài Thái Ngữ không đáp. Là không biết có phải như vậy không cũng không biết phải đáp trả như thế nào mới đúng.
- "Sao không cho nhau một cơ hội?"
- "Người đã muốn đi...em làm sao mà giữ."
Đài Thái Ngữ cúi nhẹ mặt. Bên ngoài thờ ơ lạnh nhạt như đã dứt tình là vậy nhưng con tim kia không bao giờ biết dối, lại bắt đầu nhói đau rồi.
- "Nhưng biết đâu em mở lời tha thứ Lập Viễn Sa sẽ suy nghĩ lại."
- "Tha thứ? Sẽ không."
Dứt khoát. Chỉ là miệng nói vậy thôi chứ đôi mắt u buồn ấy đã sớm phản chủ nó rồi. Ai ai cũng nhìn ra chỉ mỗi cô là cố tình che đậy. Ngày ngày cứ tỏ ra mình ổn nhưng sâu thẳm bên trong vẫn là hình bóng một người, chỉ là giờ đây nó như một khung ảnh vừa rơi vỡ, không còn nguyên vẹn, phủ trên bề mặt là mảng kính với những đường nứt rạn đau thương.
- "Biết đâu còn có nội tình."
- "Em chỉ tin vào những gì mình thấy."
- "Thôi được rồi. Những gì em ấy làm em cũng đã biết. Quyết định nằm ở em thôi."
- "Sao giờ này chị còn ra đây?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-gioi-nay-co-cho-nao-cho-chung-ta/2693697/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.