- "Chiều mang hai lọ thuốc bổ này qua cho bà. Nói cô đi công tác gấp nên không sang được!"
Vừa đưa chiếc hộp cứng đến cho cô bé giúp việc đang đứng bên cạnh chờ đợi Lập Viễn Sa vừa cẩn thận lên tiếng dặn dò.
Cô gái kia gật gật đầu nhanh chóng đón lấy vẫn không quên thận trọng dò hỏi Lập Viễn Sa:
- "Dạ. Mà...cô đi bao lâu lận cô?"
- "2 tuần. Có thể hơn."
- "Hả? Sao lâu quá vậy! Hay cho con đi theo cô với! Ở nhà 1 mình sợ ma lắm..."
- "Tao cô chủ hay mày là tiểu thư! Tội hôm trước tao còn chưa xử cho ra trò giờ còn nài xin đi theo."
"Gâu gâu"
Vừa dứt lời thì dưới chân đã vang vọng tiếng sủa như gọi mời sự chú ý từ cô. Lập Viễn Sa đưa mắt xuống chú cún trắng muốt cao lớn phổng phao đang nhiệt tình vẫy đuôi nhìn mình bằng cặp mắt to tròn long lanh thì có chút động lòng. Cô lùi lại ngồi xuống sô pha, Laugh mừng rỡ quắn quéo hết cả lên, chiếc đuôi dài óng mượt càng cử động hăng hái hơn. Hai tay Laugh ôm lấy đùi Viễn Sa, đầu dụi dụi vào làm nũng khiến Lập Viễn Sa tức khắc mủi lòng:
- "Con ở nhà ngoan nha. Mami xong việc sẽ về với con."
Lập Viễn Sa vuốt ve Laugh nhẹ giọng. Chú chó thông minh dường như đã quá quen với việc này cũng không nhõng nhẽo quá lâu. Cảm thấy đủ ấm áp, vơi bớt nỗi nhớ trong những ngày vắng chủ thì cũng dần bỏ ra. Lập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-gioi-nay-co-cho-nao-cho-chung-ta/2693689/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.