Đài Thái Ngữ nhẹ giọng hơn, đem cả tâm ý của mình đặt vào từng chữ một khiến người đàn ông kia lặng người, nằm gục lên những giọt nước mắt lã chã rơi ra thấm sâu vào đống cát.
Lặng lẽ ít phút sau, thấy anh ta đã hoàn toàn bình tĩnh, Đài Thái Ngữ thở dài, nhẹ bước tới khẽ kéo tay Lập Viễn Sa, gật đầu.
Lúc đầu còn chần chừ vì sự liều mạng của anh ta là quá lớn, không đoán được còn có kế hoạch phản kháng nào tiếp theo sau nữa hay không nhưng khi nhìn lại thân thể vô lực, khuôn mặt nhem nhuốc, thái độ bất cần của anh ta thì Viễn Sa cũng phần nào an tâm hơn. Tuy nhiên, không có nghĩa là cô không đề phòng cảnh giác.
Đợi Lập Viễn Sa rời ra rồi Đài Thái Ngữ mới nói tiếp:
- "Ba tôi là làm tròn trách nhiệm của một người công dân, thực thi đúng với phận sự của một người đại diện cho công lý. Mọi quyết định đưa ra đều phải dựa trên pháp luật, không có gì là tự ý. Không thể vì lòng trắc ẩn của bản thân trước một hoàn cảnh, mối quan hệ tư riêng nào hay vì ấn tượng không tốt, thù hằn cá nhân mà tăng cao hay giảm nhẹ án phạt được. Như vậy là sai với nhà nước và trái với tâm của một người trong ngành luật."
- "..."
- "Hành động hôm nay dù là nhất thời bộc phát hay đã được lên kế hoạch từ trước thì tôi cũng tin, sự thật anh không phải người xấu. Chỉ vì tình cảnh đưa đường dẫn lối mà đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-gioi-nay-co-cho-nao-cho-chung-ta/2693642/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.