“Rù… rù… rù…” Chợt facebook có tin nhắn đến. “Ê.”
Lướt qua cái tên của người gửi, tôi bất giác ngây người, ép mình trấn tĩnh máy móc soạn tin trả lời.
- Hử?
“Nhà gần đường AB không?”
- Không. Cách gần hai mươi cây. Làm gì?
“Định qua chơi. Lâu lắm rồi không gặp.”
- Rảnh gớm. Mà đang đi học nên trọ ngoài rồi. Không ở nhà đâu mà qua.
“Trọ đâu vậy? Tớ đang ở trung tâm thành phố A.”
- Gần trung tâm thành phố A.
“Thật à? Trùng hợp ghê.”
- Đang học ở đâu?
“Hâm à? Bỏ rồi!”
À, vậy là bỏ học rồi. Chuyện này cũng không có gì đáng ngạc nhiên nhỉ?
- Vậy là đi làm? Làm gì?
“Bán ma túy. Mua không?”
- Không có nhu cầu!
Mười phút qua đi, đối phương không nhắn tới nữa. Ném cái điện thoại vào một góc, tôi đổ ụp xuống giường đánh một giấc không biết trời đất gì.
Người vừa rồi… là người yêu cũ của tôi. Mối tình đầu của tôi. Ba năm cũng không phải là ngắn để nói chuyện lại… nhỉ?
Trái đất này hình cầu, đi đi lại lại rất dễ đụng mặt nhau. Dù đi một vòng thật lớn, mất một thời gian thật dài, cuối cùng muốn hay không cũng vẫn va phải. Kiểu như thế này này:
"Rừ... rừ... rừ..." Điện thoại báo có tin nhắn đến. "Cậu đang ở đâu?"
Tôi nhướn mày nhìn dòng tin nhắn bốn chữ, do dự không biết có nên trả lời hay không. Tên kia lại trở chứng cái gì đây? Đã chia tay chia chân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-gioi-nay-chi-cau-tao-bang-neu-thi/2399222/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.