Tiếng nhạc ballad du dương phiêu đãng trong quán cà phê, không khí thoang thoảng hương cà phê thơm ngát.
- Đi thẳng vào vấn đề đi. Cậu muốn tôi giúp cậu, đổi lại tôi được gì?
Vũ Ngọc nhẹ khuấy tách cà phê sữa, nhàn nhạt hỏi Duy Giang.
- Không phải cậu vẫn luôn không vừa mắt Lâm Dương sao? Giúp tôi cậu cũng không tổn hại gì.
Ánh mắt xẹt qua một chút sợ hãi khó nhận thấy, Vũ Ngọc không trả lời.
- Yên tâm, vụ này cả cậu và tôi đều có lợi. – Duy Giang bồi thêm.
- Lâm Dương không phải người cậu nên động vào đâu!
Một trận bị Lâm Dương rần cho nằm nhà cả tuần mà không ai tin cô thật sự bị đánh liền chừa tới già. Một tuần đau nhức nằm bẹp một chỗ nên có thời gian cẩn thận xem xét lại mọi chuyện về Lâm Dương từ cấp hai tới bây giờ, chứng kiến thủ đoạn cùng trải nghiệm khả năng đánh người của Lâm Dương mà cô đã xem nhẹ, tất cả khiến Vũ Ngọc đối với Lâm Dương kiêng kị ít nhiều.
Duy Giang tựa lưng ra ghế, không hề che dấu ánh mắt khinh thường đối với Vũ Ngọc, mỉm cười:
- Từ khi nào cậu lại sợ Lâm Dương một phép như thế rồi?
- Sợ? Còn lâu! Tôi chẳng qua không muốn dính dáng tới con nhỏ đó nữa thôi! Hừ! Nếu cậu muốn thì tôi giới thiệu cho cậu một người, nhỏ cũng chẳng ưa gì Lâm Dương đâu!
Duy Giang nhướn mày, khóe môi nhếch nhếch:
- Ồ…
***
“Em không cần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-gioi-nay-chi-cau-tao-bang-neu-thi/2399206/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.