Nhàn Hy ngồi lặng lẽ trong căn phòng tối tăm, ánh sáng từ màn hình máy tính là nguồn sáng duy nhất xua tan bóng tối. Đã ba tuần hơn kể từ khi Huyền Giới lần cuối cùng liên lạc với cô, và khoảng thời gian dài đó như một cơn bão im lặng, lôi cuốn cô vào sự lo lắng và bất an.
Lễ tốt nghiệp của cô đang đến gần, chỉ còn hai ngày nữa thôi. Lẽ ra, đây là thời điểm mà cô nên cảm thấy hào hứng và vui vẻ. Nhưng thực tế lại hoàn toàn ngược lại. Cô không thể tìm thấy niềm vui nào trong sự kiện sắp diễn ra, vì tâm trí cô chỉ tập trung vào một điều duy nhất – sự vắng mặt của Huyền Giới.
Cô không rời khỏi nhà, chìm đắm trong công việc với màn hình vi tính. Những giờ phút không ngừng nhắn tin và gọi điện cho Huyền Giới mà không có hồi âm đã trở thành thói quen hàng ngày. Mỗi lần nhìn vào điện thoại, mỗi âm thanh thông báo từ máy tính đều khiến cô cảm thấy hụt hẫng, khi không có bất kỳ dấu hiệu nào cho thấy hắn vẫn an toàn và có thể liên lạc lại.
Cô đã thử mọi cách để liên lạc với hắn: nhắn tin, gọi điện, và thậm chí là liên hệ qua A Tiêu. Nhưng mọi nỗ lực đều rơi vào sự im lặng không thể giải thích. Những tin nhắn của cô không được trả lời, các cuộc gọi của cô không được nhận, và sự trống vắng đó càng khiến nỗi lo lắng của cô càng thêm lớn.
Nhàn Hy ngồi ở bàn làm việc, đôi mắt mệt mỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-gioi-mafia-tinh-yeu-giua-lua-dia-nguc/3613786/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.