Nhàn Hy chìm trong đau khổ, những giọt nước mắt lăn dài trên má. Sau một hồi cố gắng trấn tĩnh bản thân, cô hít một hơi thật sâu, đứng dậy và lau đi những giọt nước mắt còn đọng lại. Quay trở lại quán bar, cô cổ gắng nở một nụ cười yếu ớt để che giấu đi sự tổn thương trong lòng.
Ông chủ Lý, nhìn thấy vẻ mặt tiều tụy của Nhàn Hy, vội vàng chạy đến hỏi han. Nhàn Hy cố gắng gượng gạo nói rằng mình không sao, và muốn tiếp tục làm việc. Tuy nhiên, ông chủ Lý nhìn thấu sự mệt mỏi và đau khổ trong mắt cô, kiên quyết yêu cầu cô về nhà nghỉ ngơi. Nhàn Hy không thể từ chối thêm được nữa, đành gật đầu và thu dọn đồ đạc.
Bước ra khỏi quán bar, Nhàn Hy hít vào một hơi thật sầu. Làn gió se lạnh của cuối thu thổi qua, mang theo những chiếc lá vàng rơi rụng. Nhìn bầu trời đêm đầy sao, Nhàn Hy cảm thấy một nỗi buồn man mác len lỏi trong lòng.
Thành phố lúc này đã vào cuối thu, sắp sửa chuyển mình sang đông. Ban ngày chỉ hơi se lạnh, nhưng đêm đến thì vô cùng buốt giá. Nhàn Hy rảo bước trên con đường quen thuộc, cảm nhận cái lạnh thấu xương đang bao trùm xung quanh.
Đi được một đoạn, Nhàn Hy tấp vào một cửa hàng tiện lợi. Cô mua cho mình một phần mì ăn liền và một hộp sữa nóng. Nấu mì xong, cô ngồi xuống, nhấp từng ngụm sữa ấm, cố gắng xoa dịu đi nỗi buồn trong lòng. Vị ngọt ngào của sữa và hơi ấm tỏa ra từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-gioi-mafia-tinh-yeu-giua-lua-dia-nguc/3613695/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.