Sau khi rời khỏi đó, Huyền Giới quyết định quay lại nhà của Nhàn Hy. Huyền Giới đứng ngoài xe, tựa lưng vào cửa xe, đôi mắt nhìn về phía bức tường nhà Nhàn Hy. Trong tay, hắn cầm một điếu thuốc, ánh sáng của đèn đường làm nổi bật ra hơi khói mờ mịt bao quanh. Huyền Giới đứng đó, hít mạnh một hơi thuốc, cố gắng kiềm chế những cảm xúc đang tràn ngập trong lòng.
Sau khi hút xong điếu thuốc, hắn mở cửa xe ra, nhìn thấy Nhàn Hy với hơi thở đều đặn tựa vào cửa kính xe ngủ. Huyền Giới nhìn vào bóng dáng của Nhàn Hy ngủ say trong xe, một cảm giác nặng nề bao trùm lấy hắn. Trong bóng tối, hắn nhận ra rằng cuộc sống mà hắn chọn, con đường mà hắn đi, không chỉ mang lại sự giàu có và quyền lực mà còn đi kèm với những cảm xúc phức tạp và những khoảnh khắc đơn độc.
Một lúc sau, Nhàn Hy bị tiếng bàn phím trên máy tính bảng của Huyền Giới đánh thức, cô giật mình vội nói: “Xin lỗi, cháu ngủ quên”
Nghe tiếng hắn dừng tay lại quay qua nhìn Nhàn Hy: “Tỉnh rồi thì xuống xe đi, tôi bận”
Nhàn Hy ngẩng đầu, mắt vẫn mơ màng sau giấc ngủ, nhưng cô lắc đầu nhẹ và cất tiếng trả lời, "Dạ, cháu biết rồi."
Huyền Giới không nhìn cô mà lại tiếp tục gõ những dòng tin nhắn trên máy tính bảng. Nhàn Hy cảm thấy một cảm giác lạ lẫm và tổn thương vô cùng, nhưng cô biết không thể làm gì hơn. Cô nói "Cảm ơn, chú" rồi mở cửa xe bước ra.
Khi cô bước ra khỏi xe, Huyền Giới vẫn tập trung vào công việc của mình mà không màng đến cô. Nhàn Hy đứng bên ngoài cảm thấy bức bối và tủi hờn, nhưng cô biết không nên làm loạn giữa đêm tối như vậy. Cô quay đầu bước đi về phía cửa nhà, để lại Huyền Giới với máy tính bảng và suy tư của mình.
Vừa vào đến nhà cảm giác yên bình từ ánh đèn nhà và không khí trong lành của đêm dần tràn ngập không gian.
Lúc này điện thoại cô bỗng reo lên, là ông chủ Lý gọi đến. Lúc này cô mới nhận ra rằng mình đã trễ giờ làm.
Cô vội vàng nhấc máy, đáp lại cuộc gọi từ ông chủ Lý. Cô nói rằng mình không khỏe nên hôm nay không thể đến làm và cũng áy náy bảo xin lỗi vì đã không thông báo trước.
Ông chủ Lý lắng nghe và hiểu thông cảm. Ông ấy dặn dò cô hãy nghỉ ngơi và giải quyết mọi vấn đề trước khi trở lại công việc. Cuộc trò chuyện kết thúc, và cảm giác nhẹ nhõm đã dần trở lại với Nhàn Hy.
Khi cửa nhà đã đóng lại, Huyền Giới thở dài và quyết định rời khỏi đó. Hắn quay xe ra khỏi con đường nhỏ, ánh đèn đường chiếu rọi lên gương mặt nghiêm túc của hắn.
Sau khi Huyền Giới rời khỏi nhà Nhàn Hy, hắn quay về lại căn biệt thự của mình. Từ xa, ánh đèn vàng ấm áp chiếu sáng qua cửa sổ lớn, tạo nên bức tranh rực rỡ giữa bóng tối của đêm. Huyền Giới cảm thấy một cảm giác nặng nề tràn ngập trong lòng, nhưng hắn cố gắng kiềm chế tất cả những cảm xúc đó, đặc biệt là sự tức giận và hối tiếc.
Khi bước chân vượt qua cánh cửa của căn biệt thự, Huyền Giới cảm thấy mình như một người lạc trong thế giới của riêng mình. Mọi thứ xung quanh vẫn như thường ngày: những bức tranh hoa, những chiếc đồ đắt tiền, và sự im lặng của không gian xa hoa. Nhưng trong lòng hắn, có một sự trống rỗng không thể nào điền được.
Hắn không cảm thấy thèm ăn, không muốn ngồi lại trong căn phòng lớn sang trọng này. Thay vào đó, anh chỉ muốn tìm một góc kín để suy nghĩ và đối diện với những quyết định trong quá khứ.
Huyền Giới bước vào tầng hầm bí mật của căn biệt thự, nơi anh thường tìm sự yên bình và tĩnh lặng. Dưới ánh đèn nhẹ nhàng, hắn ngồi trên ghế dài, đưa mắt nhìn ra phía xa. Trong trạng thái hòa mình vào sự tĩnh lặng của đêm, hắn dần dần cảm thấy lòng mình được an ủi và nhẹ nhõm hơn.
Những suy tư xoay quanh cuộc sống và quyết định của mình vẫn bủa vây Huyền Giới. Hắn nhận ra rằng, dù đã có những thất bại và những kế hoạch đổ vỡ, nhưng hắn vẫn có thể học hỏi và tiến lên phía trước. Cuộc sống không chỉ là về thành công và quyền lực, mà còn là về việc học cách chấp nhận và điều chỉnh.
Lúc này, tiếng điện thoại bổng reo lên, xé tan sự yên tĩnh của căn phòng, A Tiêu gọi tới và nói rằng: “K vừa mới nhận lời giao dịch với ông trùm Nam Phong của băng đảng Nam Phong. Nhưng nghe nói đơn hàng lần này khá lớn và sẽ được giao đến khu vực Biên giới Myanmar - Trung Quốc”
Huyền Giới ngồi im lặng trong bóng tối của căn phòng, đôi mắt nhìn chằm chằm vào điện thoại nhưng không hề phản ứng gì sau khi nghe A Tiêu thông báo. Trong tâm trí hắn, có một cảm giác hỗn loạn và đầy áp lực. Ông trùm Nam Phong là một trong những tên tội phạm khét tiếng trong giới ngầm, và việc tham gia vào giao dịch với hắn không chỉ là một nhiệm vụ rủi ro mà còn đồng nghĩa với việc đặt mình vào vòng xoáy của nguy hiểm.
Trong khi đó, A Tiêu đang chờ đợi phản ứng từ Huyền Giới, không khỏi cảm thấy hồi hộp. Hắn biết rằng thông báo này có thể gây ra sự chấn động và thậm chí là phản ứng mạnh từ phía Huyền Giới. Tuy nhiên, sự im lặng của anh ta khiến A Tiêu cảm thấy không chắc chắn về ý định của hắn.
Sau một khoảng thời gian im lặng căng thẳng, Huyền Giới cuối cùng cất tiếng nói, giọng điệu bất biến và lạnh lùng: "Tiếp tục theo dõi và cập nhật thông tin. Tôi cần biết mọi chi tiết về đơn hàng này." Nói rồi Huyền Giới tắt máy.
Sau khi tắt máy, Huyền Giới thả lỏng cơ thể lên ghế dài, ánh đèn dịu dàng từ tầng hầm bao quanh anh như một vòng tay êm ái. Trái tim hắn đập nhịp không đều, những suy tư xoay quanh quyết định vừa được đưa ra vẫn đang làm anh lo lắng và căng thẳng.
Nhìn ra phía xa, hắn cảm nhận được cảm giác hỗn loạn và áp lực đang lan tỏa trong tâm trí. Ông trùm Nam Phong là một tên tội phạm khét tiếng, mọi quyết định liên quan đến hắn đều đầy rủi ro và đau đớn. Nhưng trong thế giới ngầm, không có cơ hội nào là không rủi ro, và Huyền Giới biết rằng hắn phải đối mặt với những thách thức đó nếu muốn tiến xa hơn.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]