Editor:Seo?
Do trời đổ tuyết, hôm nay lại là một ngày không phải học tiết tự học.
Tần Dữ chân dài là người đầu tiên ra khỏi lớp học,anh đi thẳng tới cầu thang phía đông.
Ngày hôm qua chuyển tới,anh đi nhầm cổng lớn, đi nửa ngày đến cổng phía bắc mới phát hiện đối diện đường không có chung cư nơi anh ở, đành phải quay lại cổng phía đông từ khuôn viên trường.
Hôm nay không đi nhầm cổng lớn, anh đại khái là người đầu tiên trong lớp đi ra khỏi trường.
“Tần Dữ!”
Bỗng nhiên phía sau có người hét lên.
Lục Bách Thanh nhanh chóng đuổi kịp tới,anh nhìn đồng hồ, nói: “Mới vừa tan học ba phút cháu đã đến cổng lớn, ngày thường đi học không thấy cháu tích cực như vậy.”
“Cháu không phải vội vã về nhà bổ túc Tiếng Anh sao.”
“Bỏ đi!”
Tần Dữ nhún vai,ý tứ chính là nếu chú không tin cháu đây không có biện pháp nào.
Lục Bách Thanh không quen nhìn bộ dáng này của anh, ngại vì đang còn ở trường học,mình làm thầy người khác, chịu đựng không nhấc chân đá anh.
Anh hỏi: “Mẹ cháu có nhà không?”
Tần Dữ không chút để ý nói: “Không có,trước 10 giờ rất ít khi trở về.”
Mẹ cùng cha anh mở một công ty luật, mặc dù ly hôn mấy năm nay, nhưng không dừng hợp tác, hai người bọn họ đặt lợi ích là trên hết, đặc biệt xứng đôi.
Trải qua gần hai mươi năm dốc sức làm, hiện giờ công ty luật Thạc Dữ là một trong những công ty lớn mạnh nhất trong ngành luật,tên anh cũng là cha mẹ không rảnh lấy từ một chữ ở từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-gioi-khong-tieng-dong-con-co-anh/1148512/chuong-4.html