Edit: Cỏ
Chương 1: Đại nhân nhà ta phong thần tuấn lãng
"Không có phép tắc!"
Phó Lan Thanh vung ống tay áo, hất cánh tay của Tống Vân sang một bên, sắc mặt xanh mét bỏ đi.
Tống Vân nhìn bóng dáng vội vã của Phó Lan Thanh, xoa xoa bàn tay bị đánh đau, thở dài: "Không phải chỉ là bắt tay thôi sao..."
Đây là năm thứ ba Tống Vân xuyên qua, cha mẹ nàng mở một cửa hàng son phấn, cũng coi như là có chút của cải. Mà Phó Lan Thanh là mối nhân duyên của nàng được định khi còn nhỏ, hai người dự định sau khi Tống Vân cập kê thì thành thân, nhật tử là cuối năm.
Hôm nay hai người hẹn nhau cùng đi du hồ, người lái đò chở hai người đến đảo hoa đào nhỏ trong hồ, cánh hoa hồng nhạt rơi rụng như mưa xuống bả vai Phó Lan Thanh. Dáng người hắn đĩnh bạt, khuôn mặt tuấn lãng, kinh doanh một cửa hàng trang phục, vô cùng phát đạt, là thanh niên vừa tuấn vừa tài tiêu chuẩn, hơn nữa lại ôn nhu săn sóc Tống Vân, khiến người ta không thể không động tâm.
Tống Vân nhìn bộ dáng Phó Lan Thanh ngửa đầu đón hoa rơi, độ cong đường viền khuôn mặt lộ ra rõ nét, mặt mày đoan chính cực kỳ giống người nàng từng yêu sâu đậm. Tống Vân chỉ cảm thấy như được trở lại quá khứ, nai con trong lòng chạy loạn, không nhịn được bám lấy cánh tay hắn.
Ai biết được Phó Lan Thanh phản ứng kịch liệt như vậy, trực tiếp hất tay Tống Vân ra chạy lấy người, để lại một mình nàng ở trong một đám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-gioi-khong-duoc-xxoo/246020/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.