Thăng Đằng quốc, một tiểu quốc vô danh tan rã từ Thiên Xu quốc ra thành mảnh nhỏ, quốc thổ thừa thãi sau bao năm tạo nên cảnh quan cùng thiên nhiên núi rừng. Sau bao nhiêu năm, 2 đại quốc là Đế Long quốc và Từ Hoàng quốc lợi dụng việc này, nhanh chóng mở rộng biên cương, hình thành rất nhiều bờ cõi cùng tiểu quốc thừa thãi, đám tiểu quốc này rải rác khắp nơi, gần như bao phủ hoàn toàn đại lục.
Dễ nhận thấy, để phân biệt trận doanh giữa Đế Long Quốc và Từ Hoàng Quốc, ta chỉ cần tìm Trấn Thủ Sứ của tiểu quốc đó thôi, hỏi cho ra nhẽ hắn là người nước nào là xong.
Hoang mạc ngoại ô Thăng Đằng quốc, 2 con u giác thú song hành trên bãi cát, di chuyển chầm chậm, dưới ánh mặt trời chói trang, u giác thú dường như không có biểu hiện mệt mỏi gì, ngược lại rất là ung dung, thoải mái, u giác thú vốn là sinh vật ưa nóng, thời tiết càng nóng chúng nó càng thích thú, nó vừa đi cái mũi còn không nhịn được hít khí nóng mặt trời.
Bên trên lưng 2 con độc giác có ngồi đấy 2 người, Một nam một nữ, mỗi người ngồi một con, đằng sau bọn họ là một đám người áo trắng phất phơ, đi tha hương đội mũ trùm đầu, nhìn đoàn người có vẻ giống lữ hành gia bình thường, bất quá đạo tặc nào có ý định đến cướp của chính là toang.
Dương Quan Môn người cầm lái, Bằng Lăng lão tổ nằm ngửa bụng trên lưng độc giác thú, sắc mặt âm tình bất định, nhìn hắn thường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-gioi-huyen-huyen/3296624/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.