Ngoài cửa hang đang tụ tập đấy bốn người trưởng lão là Lưu Hải, Hà Cung, Vong Nhất và tu vi cao nhất là Du Quang đều tập tụ ở đây.
Ba người này nhìn đều là vẻ mặt trung niên nhân. Thực ra cũng đều là trưởng lão sống hơn hai trăm tuổi trong tông môn. Đừng nghĩ Võ Vương là cảnh giới thấp, bình thường chỉ là Võ Vương đã có thể sống đến 500 tuổi.
Du Quang trầm giọng hỏi: "Tên nghịch tặc kia ở trong hang phải không?."
Lưu hải chen giọng vô nói: "Đương nhiên là vậy, bất quá chúng ta hãy ở đợi hắn ra chứ vào trong hang vừa chật vừa khó chiến."
Hà Cung một bên phụ họa:" Lưu trưởng lão nói rất có lý đấy, các vị thấy thế nào."
Bốn người đồng thời gật đầu: "Vậy thì ta cùng nhau đợi hắn, đồng thời thông tri thêm mấy vị trưởng lão nữa."
Du Quang gằn giọng: "Lần này nhất định không để hắn lọt lưới nữa."
...
Vừa mới đột phá xong, Phi Dương vẫn đang ngồi suy tính tại đây. Hắn tuy mạnh nhưng địch đã đông giờ lại càng đông hơn.
Bọn khốn này như keo da chó vậy hắn càng giết đến càng lắm, giờ hắn thật muốn diệt Thủy Sơn Tông.
Hiện tại, hơi nhức óc một chút nhưng không có nghĩa không có cách phá cái cục này. Nếu để càng lâu nguy hiểm càng cao giờ hắn càng không muốn nghĩ. Cách duy nhất là chiến theo bản tâm thôi.
...
Bốn tên trưởng lão đứng bên ngoài chăm chú nhìn vào cửa hang. Bọn hắn đang lo không biết tiểu tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-gioi-huyen-huyen/3296528/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.